Page 74 - Can Đảm Biến Thách Thức Thành Sức Mạnh
P. 74

là tình huống của bạn - trần trụi, không quần áo nhưng luôn luôn lo
                nghĩ về quần áo.
                     Bạn có gì mà mất nào? Chẳng mất gì cả. Thân thể này sẽ bị cái

                chết đem đi; trước khi cái chết đem nó đi, cho nó tình yêu đi. Bất kì
                thứ gì bạn có cũng đều sẽ bị lấy đi; trước khi nó bị lấy đi tại sao lại
                không chia sẻ nó? Đấy là cách duy nhất để sở hữu nó. Nếu bạn có
                thể chia sẻ và cho đi, bạn là người chủ. Nó sắp sửa bị lấy đi - chẳng
                cái gì bạn có thể giữ lại mãi mãi được. Cái chết sẽ phá hu  mọi thứ.
                     Cho nên, nếu bạn theo tôi đúng, đấu tranh là giữa cái chết và
                tình yêu. Nếu bạn có thể cho đi, sẽ không có cái chết. Trước khi mọi
                thứ có thể bị lấy đi từ bạn, bạn đã cho nó rồi, bạn đã biến nó thành

                món quà. Không thể có cái chết.
                     Với  người  yêu  không  có  cái  chết.  Với  người  không  yêu,  mọi
                khoảnh khắc đều là cái chết, vì mọi khoảnh khắc đều có cái gì đó bị
                tước đi khỏi người đó. Thân thể đang biến đi, người đó đang mất
                mọi khoảnh khắc. Và thế rồi sẽ có cái chết, và mọi thứ sẽ bị triệt

                tiêu.
                     Sợ là gì? Sao bạn lại sợ thế? Thậm chí nếu mọi thứ đều được
                biết về bạn và bạn là cuốn sách để mở, thì sao phải sợ? Làm sao
                điều đó có thể gây hại bạn được? Đấy chỉ là quan niệm giả tạo, chỉ
                là những huấn luyện mà xã hội đã trao cho - rằng bạn phải che giấu,
                rằng bạn phải bảo vệ chính mình, rằng bạn phải thường xuyên trong
                tâm trạng tranh đấu, rằng mọi người đều là kẻ thù, rằng mọi người

                đều chống lại bạn.
                     Chẳng  ai  chống  lại  bạn  cả!  Cho  dù  bạn  cảm  thấy  ai  đó  đang
                chống lại mình, thì cả người đó nữa cũng không chống bạn - vì mọi
                người chỉ quan tâm tới chính họ, không tới bạn. Chẳng có gì để sợ
                hãi cả. Điều này phải được hiểu trước khi quan hệ th c s  có thể
                xảy ra. Không có gì để sợ cả.

                     Thiền về điều đó đi. Và thế rồi cho phép người khác đi vào bạn,
                mời người khác đi vào bạn. Đừng tạo ra bất kì rào chắn nào ở bất kì
                đâu; trở thành lối đi luôn luôn mở, không khoá, không cửa trong bạn,
                không cửa nào đóng trong bạn cả. Thế thì tình yêu là có thể.
                     Khi  hai  trung  tâm  gặp  nhau,  có  tình  yêu.  Và  tình  yêu  là  hiện
                tượng giả kim thuật - giống như hydro và ô xi gặp nhau và một chất
                mới, nước, được tạo ra. Bạn có thể có hydro, bạn có thể có ô xi,
   69   70   71   72   73   74   75   76   77   78   79