Page 43 - Đặc san HNLTKG 2019
P. 43
Nhà Giáo
Nhiều nước, chủ yếu là những nước thuộc bắt buộc người ta phải nhắc đến bà Maria
Liên Xô cũ và Đông Âu, trước đây cũng chọn Montessori (Maria Môngtécxori) người Ý.
ngày 20 tháng 11 là ngày nhà giáo nhưng nay
đã bỏ. Ở Việt Nam sau năm 1975, theo
quan niệm truyền thống thì nghề nhà giáo là
Trong câu nói nhất tự vi sư bán tự vi một nghề có thu nhập thấp, có thể được coi là
sư trên đây, chữ bán có nghĩa là một nửa, ai nghèo theo câu nói nhà giáo sáng cháo chiều
cũng biết như vậy. Nhưng có người cố ý tán rau. Lương không đủ sống thì thầy cô và cả
thối và áp dụng sai lệch bằng cách cho rằng con cái bươn chải kiếm thêm như bán thuốc
chữ bán ở đây có nghĩa như bán hàng, người hút, bán đồ ăn uống lặt vặt, ghi số đề, giữ xe,
thầy chỉ là người bán chữ mà thôi, vậy bán may gia công, thu mua ve chai, có người còn
chữ cũng là thầy. Thầy bán chữ thì trò mua đi buôn lậu nữa. Bên cạnh đó cũng có nhiều
chữ, mua bán sòng phẳng, không có chuyện nhà giáo khá lên về mặt đời sống vật chất nhờ
tình cảm xen vào, không có chuyện ơn nghĩa nguồn thu từ bên ngoài, từ một góc nào đó,
gì cả. Việc hạ thấp giá trị của người thầy là góc sáng góc tối không thành vấn đề mặc dù
hệ quả của một xã hội chỉ tôn vinh những giá góc sáng thì có hơi khó, hoặc nhờ dạy thêm,
trị vật chất mà bỏ qua những giá trị tinh thần. thậm chí dạy thêm trở thành nguồn thu nhập
Điều nguy hiểm ở chỗ người thầy có thể bị chính của nhiều nhà giáo, có người nhờ vậy
mắc bẫy, có thể vô tình tự coi mình chỉ như là mà còn làm giàu nữa.
một người bán chữ thuần túy.
Người ta thường so sánh nhà giáo với
Thông thường thì nhà giáo nam được người đưa đò, điều này đúng về nội dung
gọi bằng thầy, còn nhà giáo nữ được gọi bằng công việc cho dù nó ở hai dạng khác nhau.
cô. Cô có dạy học là cô thứ thiệt, cô chính Bên cạnh đó, qua thơ văn và ca nhạc, hình
hiệu. Cô không dạy học nhưng là vợ của thầy ảnh ông lái đò đôi khi có phần hơi bi thảm,
thì cũng được gọi bằng cô nhưng là cô ăn ngược lại hình ảnh cô lái đò thì tất nhiên luôn
theo. Còn cô có dạy học và đồng thời cũng là luôn phải tươi đẹp và lãng mạn rồi.
vợ của thầy nữa thì là cô bình phương. Nói
chơi cho vui vậy thôi chứ không nên có ý kỳ Tôi học ở Đại Học Sư Phạm Saigon từ
thị. năm 1963 đến năm 1967. Trong thời gian
học, tôi chẳng những không phải tốn phí tiền
Qua một quãng thời gian rất dài trong học mà trái lại còn được hưởng trợ cấp mỗi
lịch sử, chỉ có nam giới làm nghề nhà giáo, tháng 2.000 đồng, hồi đó một người ăn cơm
không hề có nữ giới. Con gái không được đi tháng ngày hai bữa mang đến tận nhà chỉ mất
học thì làm sao trở thành nhà giáo được. Mà 1.500 đồng. Khoảng hai tháng sau khi tốt
cho dù là gái giả trai để được đi học thì ai nghiệp thì đương nhiên bắt đầu dạy học.
dám cho làm nhà giáo? Quan niệm phong
kiến hoặc cổ xưa cấm con gái đi học, cho Tôi là giáo sư đệ nhị cấp ăn lương
rằng con gái đi học chỉ được cái viết thư cho công chức chính ngạch, dạy trường công lập
trai mà thôi, đây lại bị coi là một điều xấu, mỗi tuần 15 tiếng là đủ cho phần lương căn
một điều cấm kỵ. Về sau, nữ giới tham gia bản, nếu dạy nhiều hơn 15 tiếng một tuần thì
sân chơi giáo dục và đóng góp phần không hưởng thêm tiền cho số giờ phụ trội, ngoài ra
nhỏ, rất khó so sánh nhưng có thể tạm nói cũng có thể dạy thêm ở trường tư hoặc mở
không thua gì nam giới. Về mặt quốc tế lớp dạy riêng. Hồi đó lương giáo sư đệ nhị
chẳng hạn, đã nói đến giáo dục thì tất nhiên cấp khá cao so với các ngạch công chức khác,
Hội Ngộ Liên Trường Kiên Giang 2019 Trang 41