Page 45 - Ca Mau dat va nguoi
P. 45
Hai Phi nghe vậy mừng hum. Vác táo gạo lên vai,
anh không quên nói lời từ giã và cám ơn ông Hương
Quảng Tế. Nhưng sau đó không lâu, ăn hết gạo, Hai
Phi lại tiếp tục đến nhà ông Hương Quảng Tế. Lần
nầy thật ra không chỉ vì chuyện hết gạo mà Hai Phi
làm vậy, chủ yếu là anh muôn lân la tìm cách gần gũi
để tạo cớ xin việc làm. Nhưng ông Hương không để ý
tới việc đó. Thấy Hai Phi đến ông đăm ra ngờ vực và
lại càng sinh nghi, ông lại nhìn thẳng vào tướng tá
của người khách lạ từ đầu đến chân một lần nữa - ông
nhìn hết sức thấu đáo. Miệng ông khi đó nói lẩm nhẩm
như đủ để mình ông nghe: “Thằng nầy nếu ta biết
cách xài, có thể trọng dụng đưỢc nó lắm!”, ông Hương
Quảng T ế liền cất tiếng bảo chàng trai ngồi. Nhưng
vẫn phải một lúc lâu suy nghĩ, dò hỏi tiếp, ông Hương
mới niềrr nỡ rót nước ra ly và để xuống ngay trước
mặt Hai Æ i, mời. Ây là lúc ông Hương Quảng T ế
cùng với người con trai Tư ứng đã nghĩ ra mưu cách
nhằm dụ dỗ, mua chuộc, cảm hóa Hai Phi...
Một bữa tiệc được bày ra tươm tất. Ba người cùng
ngồi trên bộ ván. Hai Phi tỏ vẻ khép nép không nhìn
lên, mặc dù trong bụng đang vui mừng mà anh cố giấu
không để lộ. Ông Hương cầm ly níỢu đưa lên ngang
mặt Hai Phi, giọng ông trịnh trọng:
- M ặc dù mới biết cháu, nhưng Qua đây thích
lắm. Nhưng mà... cháu có muôn làm bạn với thằng
Tư, con của Qua không?
Ký ức rừng đước 43