Page 143 - Khéo Ăn Nói Sẽ Có Được Thiên Hạ
P. 143

Khi gặp người như vậy, tốt nhất không nên tranh cãi trực tiếp,
           nếu bạn và đối phương tranh cãi, điều này chỉ khiến cấp trên của bạn
           cảm thấy bạn là người tính toán, nhỏ mọn, thậm chí còn ảnh hưởng
           không tốt đến bạn. Lúc này, bạn phải khéo léo sử dụng kĩ năng ngôn

           ngữ để đối phương lộ bộ mặt thật của mình, để cấp trên của bạn có
           thể nhìn ra sự thật.


                 Nhân vật Hoa trong câu chuyện sau đây đã làm rất tốt điều này.



                 Một ngày, một thanh niên trẻ vừa tốt nghiệp tới nhận việc tại
           phòng biên tập của tờ báo nọ. Sau khi tổng biên tập giới thiệu, mọi
           người biết cậu thanh niên là phóng viên Vương Nhuệ mà công ty mới

           tuyển vào. Theo quy định, phóng viên mới phải thực tập ở phòng biên
           tập nửa tháng rồi mới được ra ngoài lấy tin. Hoa - Phụ trách phòng
           biên tập được giao nhiệm vụ chỉ dẫn người mới.



                 Sau vài ngày tiếp xúc, bằng trực giác, Hoa phát hiện Vương Nhuệ
           không phải là một người mới tốt nghiệp còn lơ ngơ, mà cậu có rất
           nhiều dự tính.



                 Quả nhiên, hai tuần sau khi thực tập ở phòng biên tập, tổng biên
           tập tìm Hoa, vui vẻ nói với cô: “Xem ra cậu Vương Nhuệ mới đến rất
           được, đương nhiên cũng nhờ công đào tạo của cô. Mấy ngày qua, cậu
           ấy đã nộp cho tôi đề cương phỏng vấn và những đề tài rất hay. Cứ thế

           này, có thể để cậu ấy bắt tay vào công việc trước thời hạn, ý cô thế
           nào?” Hoa nghe lời tổng biên tập nói thì cảm thấy có gì đó không ổn,
           bởi vì suốt những ngày qua, Vương Nhuệ hầu như luôn ở bên cạnh
           cô, cô chưa thấy cậu ta gọi điện liên hệ công việc gì cả, Vương Nhuệ

           cũng chưa bao giờ thảo luận về đề cương phỏng vấn với cô.


                 Sau hồi suy nghĩ, Hoa dường như đã hiểu chuyện, cô vờ như
           không có gì và nói với tổng biên tập: “Đó là nhờ khả năng chọn người

           của tổng biên tập. Thế nhưng, cậu ấy vẫn chưa đưa đề cương kế
           hoạch nào cho tôi, ông có thể cho tôi xem qua phương án của cậu ấy
           để tham khảo không?”



                 Tổng biên tập đưa đề cương của Vương Nhuệ cho Hoa xem, đúng
           như những gì cô phán đoán. Thì ra phương án và đề tài Vương Nhuệ
           nộp cho tổng biên tập đều là nội dung các cuộc điện thoại liên hệ công
           việc của Hoa. Vương Nhuệ đã ghi lại và coi đó là thành quả của mình

           rồi nộp cho tổng biên tập.
   138   139   140   141   142   143   144   145   146   147   148