Page 148 - Khéo Ăn Nói Sẽ Có Được Thiên Hạ
P. 148

Không nên khoe khoang


                 Trong giao tiếp xã hội và trong công việc, chúng ta nên thẳng
           thắn, thật thà với mọi người, nhưng không thể thành thật một cách

           vô nguyên tắc mà phải tùy người, tùy việc. Điều gì nên và không nên
           nói đều cần phải giữ chừng mực. Cho dù bạn mới mua một chiếc xe
           hay tranh thủ kì nghỉ đi du lịch châu Âu thì cũng không cần thiết phải
           khoe những chuyện đó tại nơi làm việc. Có một số niềm vui, càng chia

           sẻ ít càng tốt. Cảm giác bị người khác đố kị không hề dễ chịu, bởi bạn
           sẽ không biết trước chuyện gì sẽ xảy ra. Tốt nhất chuyện gì không nên
           nói thì không nói.





                     Góp ý với lỗi sai của đồng nghiệp



                 Trong quá trình làm việc và giao tiếp với đồng nghiệp, khó tránh
           khỏi xảy ra mâu thuẫn và những chuyện không vui. Vì vậy phải đặc
           biệt chú ý phương thức giao tiếp và kĩ năng ngôn ngữ.



                 Hoài đã đi làm nhiều năm, đã trải qua nhiều chuyện và tiếp xúc
           với đủ loại người, lẽ ra cô phải là một người giàu kinh nghiệm, khéo
           léo trong giao tiếp chốn công sở, nhưng cô lại là người ruột để ngoài
           da, không giữ được chuyện gì trong lòng, có gì nói nấy nên rất dễ làm

           phật lòng người khác. Có đồng nghiệp rót trà bị đổ vào tài liệu, cô lập
           tức mắng người đó không nên làm thế. Có người hút thuốc trong
           phòng làm việc, cô liền đuổi người đó ra ngoài. Có người thích nói

           chuyện điện thoại lâu, cô liền nói với người đó không nên lãng phí
           tiền của công ty… Hoài làm vậy là có ý tốt, nhưng một lần cô nhắc
           nhở đồng nghiệp thì Giám đốc nhìn thấy và người đồng nghiệp của cô
           đã bị phạt.



                 Kết quả, Hoài đã làm phật lòng không ít đồng nghiệp, mọi người
           đều không thích cô, thậm chí đi dã ngoại cùng nhau cũng không rủ cô
           đi cùng. Một lần, Hoài đã phản ánh chuyện này với Giám đốc, thật

           không ngờ Giám đốc lại không ủng hộ, khiến cô càng trở nên rơi vào
           thế bị cô lập. Hoài nghĩ mãi mà không hiểu, rõ ràng cô nói sự thật, vậy
           tại sao kết quả lại như vậy? Lẽ nào làm người phải phớt lờ lỗi sai của
           người khác?



                 Những trường hợp giống như Hoài không phải là hiếm gặp trong
   143   144   145   146   147   148   149   150   151   152   153