Page 92 - Khéo Ăn Nói Sẽ Có Được Thiên Hạ
P. 92

ra làm đề tài và không ngừng kể chuyện cười để trêu chọc ông.


                 Trương Đại Thiên chỉ im lặng, chờ các bạn nói hết mới lên tiếng:
           “Tôi cũng xin góp một câu chuyện có đề tài liên quan tới bộ râu.”



                 “Thời Tam Quốc, sau khi hai người anh em Trương Phi và Quan
           Vũ qua đời, Lưu Bị quyết định sẽ đánh trận báo thù. Con trai của
           Quan Vũ là Quan Hưng và con trai của Trương Phi là Trương Bao

           tranh nhau làm người tiên phong, điều này khiến Lưu Bị rất khó xử.
           Để cho công bằng, Lưu Bị nói: “Các cậu hãy kể về những chiến công
           của cha mình, ai kể được nhiều hơn người đó sẽ đi tiên phong.” Sau
           khi Trương Bao kể một loạt chiến công của tiên phụ Trương Phi, đến

           lượt con trai Quan Vũ, nhưng Quan Hưng không biết nói gì, mãi mới
           thốt ra được một câu: “Râu của tiên phụ rất dài.” Nghe vậy Lưu Bị rất
           tức giận bèn mắng: “Cha cậu khi còn sống có biết bao nhiêu chiến
           công hiển hách, cậu không kể lại đi nói chuyện râu dài làm gì?”



                 Mọi người nghe xong câu chuyện của Trương Đại Thiên đều
           không nói được lời nào, từ đó, họ cũng không nhắc đến chuyện bộ
           râu nữa.



                 Trương Đại Thiên đã mượn câu chuyện cười về bộ râu để tự giải
           thoát mình khỏi hoàn cảnh bị chế nhạo, cũng là để đáp trả lại sự trêu
           chọc của bạn bè. Đây chính là điểm hay của cách mượn vật nói vật.



                 Làm hài hòa, đơn giản hóa mọi việc


                 Phương pháp này chính là sử dụng kĩ năng hài hước để đơn giản

           hóa những sự việc nghiêm trọng, vận dụng những câu chuyện cười để
           tạo ra hiệu quả hài hước. Người thời xưa cũng đã sử dụng cách này.


                 Tương truyền, Hán Vũ Đế rất muốn trường thọ. Một ngày, ngài

           nói chuyện với các quan, khi nói đến chuyện sống thọ hay không, Hán
           Vũ Đế nói: “Theo sách tướng số, nhân trung càng dài thì tuổi thọ càng
           dài. Nếu nhân trung dài một tấc thì có thể sống một trăm năm.”



                 Một viên quan ngồi bên cạnh Hán Vũ Đế nghe xong bật cười, các
           quan khác rất lấy làm lạ, trách ông ta sao lại có thể vô lễ như vậy.


                 Hán Vũ Đế hỏi ông ta cười cái gì, viên quan bèn giải thích: “Thần

           không cười bệ hạ, thần cười Bành Tổ. Người sống 100 tuổi, nhân
   87   88   89   90   91   92   93   94   95   96   97