Page 141 - Học Từ Thất Bại
P. 141
nó nảy ngược trở lại. Khi đã tìm ra được cách, cậu bé liên tục
cải thiện tốc độ và khả năng di chuyển của mình. Khi đã chơi
giỏi hơn, cậu đứng gần bức tường hơn với mục đích phải di
chuyển nhanh hơn để có thể bắt bóng.
Bóng chày không phải tình yêu duy nhất của Jim. Cậu chơi
tất cả các môn thể thao. Cậu đi chơi với các cậu bé hàng xóm
khác và là một phần của mọi trò chơi chọn thành viên
nhóm. Ban đầu không ai chọn cậu. Có nhiều khi cậu bé trở
về nhà đầy thất vọng và muốn bỏ cuộc. Nhưng cha cậu
không cho phép làm vậy. Mike thường đưa cậu bé trở lại sân
chơi để cậu tiếp tục cố gắng. Ông hy vọng vào Jim và muốn
cậu bé học cách bền chí và vượt qua được những trắc trở.
Ông đang giúp Jim chuẩn bị cho chặng đường dài phía trước.
Jim nói rằng: “Có một điều để nói về khuyết tật đó là nó
không bao giờ kết thúc”. Nó không bỏ đi, vì vậy bạn phải học
cách xử lý nó. Jim đã làm cách nào? Cậu bé chơi mọi môn
thể thao và làm mọi thứ có thể để cải thiện chính bản thân
mình. Và cậu bắt đầu được ghi nhận dần bởi cậu đã chơi tốt,
thực tế thì chơi tốt đến nỗi cậu mơ một ngày nào đó mình
chơi được bóng chày ở đẳng cấp cao nhất. Đó là nguyện
vọng của Jim khi 12 tuổi, anh chia sẻ vào lần đầu tiên ra mắt
công chúng. Jim giải thích: “Có vẻ có rất nhiều điều để hy
vọng, nhưng tôi hy vọng rất nhiều điều và nhận được rất
nhiều sự trợ giúp.”
Hy vọng mang lại thành công
Jim nói rằng: “Tôi không phải người phi thường. Tôi bị loại
khỏi đội bóng chày cho sinh viên năm nhất của trường
trung học Trung tâm Flint. Tôi lập ra đội bóng nhưng lại