Page 142 - Học Từ Thất Bại
P. 142
không ghi được điểm nào trong cả mùa giải. Đó là cả một
thời gian dài trước khi tôi tự tách mình khỏi những cậu bạn
cùng tuổi trên sân bóng.” Nhưng anh đã thực sự tách biệt
bản thân. Ở năm thứ hai đại học, anh chơi bóng chày cho đội
đại diện trường đi thi đấu. Năm thứ ba đại học, huấn luyện
viên nói rằng anh là cầu thủ xuất sắc nhất. Số điểm đập bóng
trong năm đó của Jim là 367 và anh đã giúp đội mình giành
nhiều chức vô địch của thành phố.
Năm đó huấn luyện viên cũng đã gọi anh vào đội tuyển
bóng bầu dục cho vị trí tiền vệ dự bị. Lúc đó anh còn lần lữa
nhưng vị huấn luyện viên vẫn kiên trì gọi. Cuối cùng Jim
cũng đã chơi trong trận play-off quyết định và gần như đưa
cả đội tới chiếc cúp của bang.
Năm cuối cấp đại học, Jim chơi trận đầu tiên, ném bóng
(thắng 10 trận với số điểm ERA là 0.76) và đập bóng thành
công (điểm trung bình 427 điểm). Đội của anh đã giành giải
nhất của giải hiệp hội và đội Toronto Blue Jays của Canada
đã gọi anh vào đội. Nhưng Jim chỉ muốn được chơi cho đội
của Trường đại học Michigan, nơi anh đã chơi trong ba năm.
(3)
Anh được chọn là thành viên của đội All-American , giành
hai giải vô địch Big Ten. Và anh cũng chơi cho đội bóng chày
dự thi Olympics. Vào kỳ Olympics Mùa hè 1988 ở Seoul,
Hàn Quốc, anh chơi ở vị trí ném bóng và đội của anh đã
giành được huy chương vàng.
Giấc mơ của Jim đã thành hiện thực khi một lần nữa anh
lại được chọn vào đội tuyển, và lần này là đội California
Angels. Anh là người thứ tám được chọn cho đợt tuyển chọn
năm 1988. Anh dự định sẽ chơi lâu dài trong giải nhà nghề
Minor League Baseball, rồi tiến bộ dần lên. Nhưng anh đã
vô cùng kinh ngạc khi trong bảng phân công vị trí, anh đã