Page 62 - Tuyển Tập Truyện Ngắn Hay Việt Nam Dành Cho Thiếu Nhi Tập 1
P. 62
khó chịu làm ông cảm giác như mùi tanh của thú rừng.
Bên ông, vẫn cháu bé nhỏ nhoi tay xách ba lon dầu, bàn
tay thỉnh thoảng cạ cạ vào chân ông. Ông hiểu cái cạ cạ
và im lặng của cháu như một cái ngòi nổ đợi châm lửa.
Ông đưa hai bàn tay vào be, gang ra hai ngón để đo, rồi
thật nhanh ông rút tay lại, mặt vẫn ngước lên trời nhưng
giọng nói thì như để nói cho bọn lính nghe:
- Hà, thuyền cỡ một trăm tay chèo... Nặng đấy... Mắt
thuyền vẽ phải to (ông tránh nói phải vẽ khác).
Ông nghe rõ tiếng bọn lính xầm xì: “Chà, ông già mù
mà đo thật đúng”. Có một thằng trong bọn lên tiếng:
- Vẽ to thì to nhưng không vẽ khác chớ ông già?
- Đã là to thì hình phải to, nét phải lớn, sao các ông
không biết gì nghề nghiệp? – Nghe ông nói, bọn lính
cũng im re, ông nghĩ “bọn này cũng chẳng biết gì”. Ông
nghe bàn tay cháu bé cạ cạ vào chân, ông hiểu ý nhưng
vẫn im lặng. Ông lấy trong túi ra chiếc bút lông chấm
vào lon dầu pha vôi trắng dẻo rồi đưa lên ngay chỗ ngang
hai ngón tay đã đo, đưa qua đưa lại mấy cái để “điểm
nhãn”. Độ một chút, mặt ông ngẩng lên trời, giọng ông
thong thả, chắc nịch:
- Khi tôi vẽ, các ông lui ra, chỉ cháu bé ở lại với tôi
thôi.
Bọn lính miễn cưỡng lui ra rồi đứng tản mát nhưng
mắt vẫn nhìn chăm chăm vào mũi chiếc thuyền điểm
ông già sắp vẽ. Cháu bé lại đứng dưới cánh tay ông, hai
mắt hướng lên cây bút lông cứ ngập ngừng, chậm chạp
của ông Hai Sắn.
61