Page 58 - Tuyển Tập Truyện Ngắn Hay Việt Nam Dành Cho Thiếu Nhi Tập 1
P. 58
không to nhưng át hẳn tiếng gió, tiếng sóng, tôi nghe
rõ từng lời:
- Trong đời vẽ mắt thuyền, những gần mười bốn năm
nay, con mắt thuyền này mới thật của ông, cháu à!
Và bắt đầu một câu chuyện kể thật dài, nhiều chỗ xúc
động cụ Sắn ngừng lại nhướng nhướng đôi mắt. Người
đứng vây xung quanh im lặng xúc động theo.
Năm đó là năm 1974, cách đây đã gần mười bốn năm
rồi, cũng vào một buổi trưa như hôm nay. Buổi trưa đó
có nhiều ngọn gió muối và nắng muối của tiết trời tháng
chín. Ngồi trong nhà nghe nhiều ngọn dừa, ngọn phi
lao cháy sém, khô rào rạo như lửa đốt. Vài mươi năm
lại có những ngọn gió muối, nắng muối đến với vùng
biển Vũng Tàu như vậy đấy.
Ông đang nằm trong chiếc chòi rách nghe gió tước
lá khô trên mái thì một tốp lính ngụy xộc vào, dựng
thẳng ông dậy bảo đi. Ông hỏi bọn chúng đi đâu, đi
làm gì, bọn lính không nói chỉ lôi tay ông ra khỏi lều
nhỏ. Ông rụt tay lại, mặt ngước thẳng lên trời, hai chân
đứng lại, ông nói:
- Cái nghề vẽ mắt thuyền của tôi không được để cho
ai nắm tay dắt. Tôi mù nhưng đi một mình được!
- Ông biết đường ra cồn Quắn chớ? – Một tên trong
bọn có giọng nói lơ lớ pha Bắc lẫn Nam hỏi.
- Đường ngõ nào của quê tôi, tôi cũng đi được! - Ông
chưa nói hết câu, hai chân đi thẳng tới để tỏ ra chúng
biết ông không mù trong cái bụng của ông. Trên đường
57