Page 57 - Tuyển Tập Truyện Ngắn Hay Việt Nam Dành Cho Thiếu Nhi Tập 1
P. 57

đã làm tôi mê rồi, cái mê mà cha tôi cứ bảo tôi có máu
           họa sĩ, nhưng nhìn bàn tay cụ Sắn vẽ lại làm tôi cứ bất
           ngờ, cứ tưởng là không thật. Đến khi mười sáu con mắt
           thuyền đã hiện hình hai bên thì tôi bắt đầu bỡ ngỡ, ngạc

           nhiên kỳ lạ. Mười sáu con mắt, con nào cũng như con
           nào không chệch một dấu, không khác một nét, cũng
           cùng một khuôn đúc ra, con mắt nào cũng hiền lành
           nhưng cũng linh lợi và táo bạo. Thú thiệt, sau khi đi một
           lượt hai bên be, đo từng con một, đứng ở đầu mũi dãy
           thuyền, ôi chao, mười sáu con mắt thuyền, một lần nữa
           tôi như không tin đấy là chuyện thật. Và cụ Sắn nữa,
           đấy có phải là cụ Sắn thật không?

             Tôi đi lại đứng sát bên cụ, rụt rè cầm lấy bàn tay cụ:

             - Ông Hai ơi, xưa nay ông vẫn vẽ hình những con
           mắt thuyền này à?
             Và tôi nghe bàn tay cụ Sắn thật sự để hẳn lên vai
           tôi, chiếc bút lông màu đỏ cụ giắt lên vành tai, mắt
           cụ nhướng nhướng mấy cái, cụ không nói gì. Lâu nay
           có nghe cụ Sắn nói gì đâu, vậy mà tôi dám hỏi cụ, tôi

           nghĩ mình cũng táo tợn thật. Lúc ấy thật sự, tôi hơi sợ.
           Nhưng... bỗng giọng cụ Sắn trầm trầm... Lần đầu tiên
           nghe cụ Sắn nói nên mọi người đứng vây lại, lắng tai
           nghe. Gió vẫn thổi lồng lộng. Sóng ồ ạt từng chặp vỗ
           vào bờ không dứt. Nắng chạy cuốn chiếu từng cơn trên
           bãi trắng.

             Bàn tay cụ Sắn vẫn trên vai tôi, chiếc áo lỡ dài màu
           lòng trứng được gió thổi bay phần phật. Giọng cụ Sắn



                                     56
   52   53   54   55   56   57   58   59   60   61   62