Page 43 - ChanDungVanHoc_Sach
P. 43

Chân dung & tiểu sử các tác giả văn chương


                24. Nguyễn Tuân (1910 - 1987)


                                                                Vang bóng một thời đâu dễ quên
                                                                Sông Đà cũng muốn đẩy thuyền lên
                                                                Chén rượu tình rừng cay đắng lắm
                                                                Tờ hoa lại trót lỡ ưu phiền.

                                                                                                                    (Xuân Sách)








                   Nguyễn Tuân (10 tháng 7 năm 1910 – 28 tháng 7 năm 1987) là một nhà văn nổi tiếng của Việt
                Nam. Sách giáo khoa hiện hành xếp ông vào một trong 9 tác giả của văn học Việt Nam hiện đại.
                Ông viết văn với một phong cách tài hoa uyên bác và được xem là bậc thầy trong việc sáng tạo và sử
                dụng tiếng Việt. Hà Nội có một con đường mang tên ông.

                   * Tiểu sử:


                Quê ở làng Mọc, nay là Nhân Chính, Từ Liêm, Hà Nội. Sinh ra trong một gia đình nho học, đi nhiều
                nên trải đời, vốn đời dồi dào, phong phú. Không được học ở trường nhiều như Huy Cận, Xuân
                Diệu… nhưng rất chịu tìm đọc đủ loại sách báo nên vốn chữ nghĩa rất giàu có, sâu sắc. Thành công
                ở truyện ngắn, tùy bút. Đã từng tham gia lãnh đạo Hội nhà văn VN (Từ 1948 đến 1958), Hội liên
                hiệp Văn học nghệ thuật VN.

                Nguyễn Tuân mất tại Hà Nội vào năm 1987, để lại một sự nghiệp văn học phong phú với những
                trang viết độc đáo và đầy tài hoa.


                * Tác phẩm nổi tiếng:  Vang bóng một thời (1940); Thiếu quê hương (1943); Tình chiến dịch
                (1950); Sông Đà (1960); Hà Nội ta đánh Mỹ giỏi (1972)… và Tuyển tập Nguyễn Tuân (2 tập –
                1982), nhiều bài tùy bút về cảnh sắc và hương vị đất nước.

                * Bình luận:


                Người ta quý Nguyễn Tuân vì cái văn của ông với những tác phẩm đáng gọi là kiệt tác, với những
                trang văn đã đạt đến trình độ mẫu mực cổ điển. Nhưng người ta còn quý ông vì tư cách, cái cốt cách
                đang hoàng kia nữa.


                Xét ra chính là vì ông đã biết quý trọng thật sự, biết tự hào thực sự với cái nghề văn c ủa mình.

                                                                  (Nguyễn Đăng Mạnh)


                * Giải thưởng.

                Năm 1996 ông được Nhà nước Việt Nam truy tặng Giải thưởng Hồ Chí Minh về văn học nghệ thuật
                (đợt I).                                                                                                                                  – Trang 37 -
   38   39   40   41   42   43   44   45   46   47   48