Page 123 - CHT ngoại truyện
P. 123
hiền, lại còn hay đổi sách với mình để thay nhau đọc. Rồi từ những
cuốn sách mà thân nhau, điểm hẹn của hai đứa là ở hành lang trước lớp
hoặc thi thoảng ổng chạy qua lớp mình, đứng ngoài cửa sổ réo gọi.
Ngày ấy, cậu trai ấy với mình tâm sự nhiều lắm, mình còn làm quân
sư tình cảm cho ổng. Ấy vậy mà thấy 2 đứa chơi với nhau nên là lớp
mình lại xuất hiện tin đồn. Đến thầy Lập dạy Địa thân yêu của mình
còn tưởng mình và cậu ta thích nhau thật. Còn nhớ ngày đó mọi người
thường chọc mình: “Bâng khuâng đứng giữa đôi dòng nước/ Chọn một dòng
hay để nước trôi?”
Và thế là, một con bé béo ú, nhút nhát, bị gán ghép với hai chàng
trai lận. Oái ăm là cả hai cậu bạn của mình đều biết đến sự tồn tại
của nhau và những lời đồn. Rằng hai ổng đang tranh giành mình (?).
Và thế là hai người bạn mình tin yêu ấy lại hợp lực để chọc ghẹo cô
bạn thân hay khó ở và ngại ngùng chính là mình. Đó là một buổi tan
học trước ngày 8/3, vì hai lớp gần nhau nên run rủi thế nào lúc đi về
ba đứa lại đi cùng nhau xuống hành lang. Ông cùng bàn mở lời hỏi ông
lớp bên cạnh: “Ê, đã chuẩn bị quà 8/3 cho ấy chưa (liếc liếc mình)
để t biết đường?”. Ông kia cũng không kém cạnh: “T chuẩn bị lâu rồi
nhé người ơi!”. Mình đi giữa với một tâm trạng rất là khó tả, cứ nghĩ
hai đứa này có lẽ bị “khùng” rồi.
… Hẳn là mọi người sẽ rất tò mò, là đến 8/3 năm ấy mình nhận được
quà gì. Thì xin thưa các bạn, đó là 2 cái kẹo mút Chupa Chups và 1
bông hồng quà bốc thăm của lớp, cộng với đôi bông hồng quắt queo khác
nữa, nhưng tuyệt nhiên không có gì từ hai ông tướng kia. Đấy, may mà
mình vẫn tỉnh táo, chứ lỡ mà tin vào suy đoán của mọi người mà có
tí cảm tình trên bạn bè với hai ông tướng ấy thì có mà... bóng xịt.
Mãi đến sau này, hai ông bạn và mình vẫn thân nhau, dù ông cùng
bàn học xa và ít liên lạc hơn. Những lời chọc ghẹo ngày xưa vẫn thi
thoảng được nhắc lại để nhớ về một thời “có tiếng mà không có miếng
của mình”, vì làm gì có ai thích ai đâu cơ chứ. Đến giờ, mình vẫn
thi thoảng làm quân sư cho ông hàng xóm. Ông cùng bàn mấy năm gặp
lại vẫn giữ nguyên cái tính trêu chọc mình như hồi “Anh nguyện chết
vì em”. Còn chân ái sau này của mình không phải ở cái tầng 3 đầy kỉ
niệm ấy, năm đó người ta ở tận tít trên tầng 4 cơ mọi người ạ. Hẹn
khi nào Chuyên của chúng ta “già” thêm chút nữa, mình sẽ kể các anh
chị, các bạn và các em nghe câu chuyện về cậu chàng tầng 4 của mình,
nếu chúng mình có Happy Ending!
Chuyên Văn khóa 22 (2012 - 2015)
121