Page 122 - CHT ngoại truyện
P. 122

ình là cựu chuyên K22, và nhắc đến K22 ở tầng
                  Chuyện nhỏ ở tầng 3 ngày ấy
                  Chuyện nhỏ ở tầng 3 ngày ấy
                               M3 ngày ấy thì đương nhiên là địa bàn của các
                            lớp xã hội. Chỉ có lớp Sinh thọt ra ở góc trong cùng
                            là lớp tự nhiên ở cái tầng 3 luôn xôn xao những hàng
                            buôn dưa và ăn quà vặt của dân Văn, Anh, Pháp. Tầng
                            3 năm ấy của tụi mình có cơ man nào là chuyện để
                            kể, lớp Văn xinh đẹp và lắm trò, lớp Anh tài năng
                            và duyên dáng, lớp Pháp hiền lành và đáng yêu, lớp
                            Sinh tinh nghịch và hoạt bát. Cứ nghĩ về cái tầng 3
                            ấy, là bao nhiêu kỉ niệm ùa về, mà với bản thân mình
                            thì buồn cười nhất đến bây giờ là vụ “được” mang
                            tiếng có người để ý ở cái tầng vốn ít nam nhân đó.

                               Hồi đi học, chuyện anh này thích cô kia, cô kia
                            thích anh kia kìa nó là điều rất đỗi bình thường.
                            Có thể công khai, có thể dè dặt, cơ mà tụi mình ý
                            thức được chuyện say nắng, crush ai đó là lẽ tự
                            nhiên (vì Chuyên nhiều trai xinh gái đẹp thế cơ
                            mà). Lớp mình có nhiều bạn nữ rất xinh, là đối
                            tượng mơ mộng của nhiều bạn nam tự nhiên và của các
                            anh khóa trước. Cái hồi ngày xưa mà chưa xa lắm ấy,
                            mình đích thị là được liệt vào hàng béo, lại còn
                            hay mắc cỡ và hiền lành. Lớp mình có rất ít nam,
                            mà gần như ngoài lớp Sinh ra thì cái tầng ấy lớp
                            nào cũng được đôi mống nam nhi. Cả lớp suốt ngày
                            gán ghép mình với ông bạn cùng bàn, vì cặp đôi khốn
                            khổ luôn mang đến tiếng cười cho cả lớp khi bị trêu
                            chọc. Chỉ dừng lại ở đó có lẽ sẽ không vấn đề gì,
                            chỉ bị lớp trêu cho vui thôi. Ấy vậy mà ông bạn kia
                            cũng hùa theo luôn, đến năm 12 còn hát cái bài gì
                            tên là “Anh nguyện chết vì em” chúc mừng 20/10 các
                            chị em, để rồi mọi người cứ bảo “em” đấy là mình
                            chứ còn ai vào đây nữa (kì cục thật sự). Trong lưu
                            bút lớp 12 của mình, cô Bí thư của lớp vẫn nhắc lại
                            chuyện này và vẽ một cái hình minh hoạ rất là súc
                            tích cho ca khúc kinh dị đó.

                               Một ông bạn cùng bàn thích đùa đã mệt rồi, mình
                            còn  “được”  gán  ghép  với  ông  bạn  lớp  bên  cạnh.
                            Chuyện là tầng 3 ngày ấy ít nam nên mấy ông chơi
                            với nhau, rồi qua mấy ông trong lớp, mình lại quen
                            được cả lớp bên cạnh. Ông bạn lớp bên hiền ơi là

                                             120
   117   118   119   120   121   122   123   124   125   126   127