Page 17 - CHT ngoại truyện
P. 17
ngồi lại lớp mà lòng dạ nôn nao, lòng không khỏi lo lắng với
những dự cảm không lành. Công an vào cuộc thì chết rồi, bố
mẹ ở nhà mà biết thì toi, bao công lao cho mình tới đây ăn
học, giờ mà có chuyện thì biết ăn nói thế nào. Bỗng nhiên,
chúng tôi thoáng chút ân hận. Trong lúc đó, các chú công an
đang lấy lời khai của Lan Anh về tác giả của bài hịch, về
việc chúng tôi hành động tự phát hay có thế lực nào đứng sau
xúi giục. Nhìn cô học trò lớp 9 gầy, nhỏ, gọi dạ bảo vâng,
các chú cũng hết nghi ngờ. Các chú miễn truy cứu và dặn từ
nay đừng hành động nông nổi nữa. Nàng Lan Anh về lớp kể lại
sự tình, cả bọn từ căng thẳng chuyển sang thở phào rồi ôm
nhau cười ngất. Từ đấy về sau, chúng tôi không đột nhập công
viên nữa, chúng tôi có trò khác.
Ăn trộm có tổ chức
Thời ở kí túc xá giấy dầu, chúng tôi cũng lập nhiều thành
tích đáng nể với những vụ trộm kinh điển. Hồi đó, nhà thầy
Phu - giáo viên Phan Đình Phùng có cây bưởi nằm sát cái
giếng khơi của nhà thầy. Hằng ngày, chúng tôi vẫn thường
xách xô đi lấy nước ở giếng mỗi khi thiếu nước. Và rồi cây
bưởi đã lọt vào tầm mắt của lũ “bưởi tặc”. Chúng tôi bắt
đầu để ý từ khi bưởi ra hoa kết trái. Đến ngày bưởi có thể
ăn được thì chúng tôi tìm cách thu hoạch trước khi gia chủ
nhận ra điều đó. Buổi tối, chúng tôi thức học bài đến 12
giờ đêm, sau đó rủ nhau đi hái bưởi. Chúng tôi giả vờ xách
những chiếc xô đi lấy nước rồi cử vài anh con trai đột nhập
trèo hái. Mấy đứa con gái chúng tôi đứng canh ở giếng. Có
lần hai anh vào trộm còn đang cãi nhau vì quả này to, quả
kia nhỏ thì có tiếng người trong nhà đi ra. Chúng tôi sợ
quá rút quân và bỏ rơi đồng đội trên cây. May thay, sau đó
đồng đội cũng trở về an toàn vì gia chủ không phát hiện ra
kẻ giấu mặt.
Lần khác, thám thính được những cây mía tím của một nhà
15