Page 14 - CHT ngoại truyện
P. 14
Đêm hôm đó, vào lúc 3 giờ sáng, mấy cậu dậy sớm, dùng
thuổng đào trộm chiếc xà đưa về trường.
Sáng hôm sau, mấy người con ông Thông thức dậy ra sân, tá
hỏa ra là chiếc xà đơn nhà mình không cánh mà bay. Mấy cậu
bủa đi tìm và thấy chiếc xà đơn đã được chôn ngay ngắn phía
sau khu nội trú trường Năng khiếu Tỉnh.
Thầy Lữ phát hiện, các cậu biết lỗi và đưa trả lại nguyên
vị trí của nó. Nhưng mấy cậu cứ lấm lét lo sợ bị cảnh cáo
dưới cờ và bị đuổi học, vì nội quy của trường rất nghiêm.
Biết “con dại cái mang”, thầy Lữ đến nhà ông Thông xin lỗi.
Ông ấy nói với thầy: Thầy đừng kỷ luật các em, lỗi tại chúng
ta. Tuổi trẻ chúng nó muốn rèn luyện sức khỏe mà nhà trường
còn khó khăn quá, không có chiếc xà đơn cho các cháu nó tập…
Tối hôm đó, mấy em chuyên Lí lên xin lỗi và mong thầy
đừng cảnh cáo dưới cờ. Thầy không nói gì mà chỉ bình thản
kể cho các cậu nghe câu chuyện của nhà văn Lỗ Tấn, rằng:
Có một cậu học trò nghèo tên là Khổng Ất Kỷ, ham đọc sách
và mê chữ thánh hiền. Một hôm vào thư quán, anh ta đã trộm
một cuốn sách quý bỏ vào tay áo và bị bắt quả tang, Khổng
Ất Kỷ bình thản nói: “Kẻ trộm sách, xin các ngài đừng khép
vào tội đạo tặc!”
Mấy cậu ghé tai nhau mỉm cười: Ông ấy tha cho rồi. Một
anh láu cá hơn bảo: Bọn em không phải là Khổng Ất Kỷ mà là
Khổng Ất Lý thầy ạ!
Mãi sau này, mỗi khi gặp lại thầy, mấy cậu vẫn nhắc: Thầy
còn nhớ mấy thằng Khổng Ất Lý khóa 5 nữa không? Còn mấy
tên trộm năm xưa, sau này gặp lại vẫn kể thêm một số ngoại
truyện và đoạn kết mà đời sau chưa kịp lưu truyền đó là khi
đưa xà về chôn trong sân nội trú, mấy cậu còn tinh quái nghĩ
ra mẹo là phải sơn lại xà đơn, đổi màu cho nó, theo kiểu phi
tang tang vật nhằm đánh lạc hướng cơ quan điều tra, ai ngờ
vẫn bị lộ. Đen thật. Và cái kết đẹp như mơ là sau đó ông Phó
Bí thư Tỉnh ủy tặng cho nhà trường một bộ xà đơn mới cứng
12