Page 48 - CHT ngoại truyện
P. 48

bắt đầu đồn thổi, nói thầy Hoàn sắp lấy vợ rồi, sắp rồi…
             Tin đồn này quả thật đem đến một không khí buồn đau lan
        tỏa trong tim của những cô học sinh mới lớn, trót ngưỡng mộ
        và yêu quý thầy. Một cảm giác mất mát không thể che giấu được
        cứ len lỏi, len lỏi, hiện hình thành nhiều gương mặt. Đứa
        thì rầu rĩ, đứa thì giận dỗi, đứa thì hờn ghen, đứa thì lảng
        tránh, đứa nào cũng buồn bã nhưng không biết nói gì. Một ngày
        thầy lên lớp, cả bọn hô nghiêm đứng dậy chào thầy mà cứ cúi
        gằm mặt không nói gì cả. Thầy bước vào thấy không khí khác
        lạ, nhìn lên bảng thấy hai dòng thơ chế: Thế là hết chiều nay
        anh đi mãi/ Còn mong chi ngày trở lại anh ơi! kèm theo mấy
        icon mặt khóc, rớt nước mắt, rồi chi chít những trái tim có
        mũi tên xuyên qua, rỉ cả đọi máu. Chắc là trong lòng thầy cũng
        tắc cười lắm, nhưng chắc là biết không thể bơ xơ với bọn tôi
        được, nên thầy nghiêm nét mặt, bắt trực nhật lên xóa bảng và
        còn tặng cho chúng tôi một giờ C môn Vật Lí làm kỉ niệm, kiểu
        cho trừa nha, trừa nha…

             Tưởng thế là trừa, ai ngờ mấy đứa vẫn không nguôi nỗi
        niềm. Vẫn cứ buồn, cứ ngậm ngùi, tiếc rẻ… Trước đám cưới thầy
        ít ngày, phòng nội trú Văn khóa 4 bọn tôi rủ nhau mua rượu
        về uống. Đã chuẩn bị sẵn một can 2 lít, chúng tôi ra mua rượu
        chanh đổ đầy can. Đêm đó, đóng chặt phòng nội trú, cả bọn rót
        rượu ra uống, đứa thì uống cốc, đứa thì uống bát, uống ừng ực
        như voi uống phi la tốp. Uống xong mới biết thế nào là rượu.
        Lần đầu làm chuyện ấy mà. Say, đứa nào cũng say, mỗi đứa say
        mỗi kiểu, đứa thì nằm bẹp, không lết nổi, đứa thì nôn ọe, nhoe
        nhoét khắp phòng. Đứa thì cười khằng khặc như Xúy Vân giả dại,
        đứa thì khóc nức nở như thị Kính bị oan. Khóc to nhất là nàng
        Phạm Phương, vừa khóc vừa rên xiết: Thầy ơi, sao thầy nỡ bỏ
        chúng em mà đi lấy vợ hả thầy, hu hu hu, hấc hấc hấc… Thấy
        nàng ta vật vã quá, ai cũng nghĩ chắc là nàng thầm thương nhớ
        trộm thầy Hoàn đã lâu, nay mượn rượu mà thú thật nỗi lòng đây
        mà, èo ôi thật là ngang trái mà. Phạm Phương khóc to, cả bọn
        cứ thế khóc theo, ầm ĩ cả khu nội trú.


             Thầy Hoàn biết tin, ngay tức tốc cử mấy em trai lớp Lí
        khóa 5 thầy chủ nhiệm, lên dọn phòng cho các chị, còn combo
                                             46
   43   44   45   46   47   48   49   50   51   52   53