Page 197 - 60 nam chu nghia & noi niem
P. 197

60 NĂM, CHỮ NGHĨA VÀ NỖI NIỀM                            LÊ TRÚC KHANH
           mà những người đã từng quen biết đều nhìn nhận như thế.
              Tháng  3  năm  1987,  Trường  TH  Châu  Văn  Liêm  kỷ  niệm  70  năm
           thành lập với sự tham dự của cựu học sinh nhiều thế hệ, các học sinh của
           trường đang ở khắp nơi trên đất nước cũng về tham dự. Nhà trường thật
           chu đáo trong việc tổ chức, thực hiện tờ kỷ yếu, phân công giáo viên đón
           khách từ các nơi về, lo chỗ ăn nghỉ cho đại biểu, trang trí, sửa chữa lại
           ngôi trường. Cô Hiệu trưởng nhờ tôi sang Sa Đéc mua dùm mấy cây tùng
           về đặt theo lối vào sân lễ, vì biết tôi có người quen bên đó. Sáng hôm sau,
           trước khi lên đường, tôi mượn điện thoại của trường (thời nầy chưa có di
           động) gọi cho Hùng hẹn sẽ gặp nhau. Lúc nầy, Hùng đang là Chánh văn
           phòng UBND Đồng Tháp. Xuống bến xe vào trưa, chưa biết đi đâu thì đã
           có người đến hỏi: “Xin lỗi, có phải thầy là thầy Nghiệp ở Cần Thơ qua ?”.
           Tôi gật đầu, chưa kịp trả lời thì anh đã tiếp: “Anh Hai (Hùng) dặn em ra
           đón thầy về nhà khách Ủy ban nghỉ ngơi, anh đi công tác chiều mới về”.
           Khi lên xe cùng người tài xế, anh còn bồi thêm một câu: “Anh Hai dặn
           em kỹ lắm, ảnh nói thầy là anh vợ của ảnh!”
              Bỗng dưng, một thầy giáo nghèo xơ xác, không một chức vụ gì, trở
           thành anh vợ của Chánh văn phòng Ủy ban tỉnh, được tiếp đãi vô cùng
           trọng hậu! Chiều hôm đó, Hùng công tác về, ghé nhà khách rước tôi vào
           một nhà hàng cùng với một số bạn trong cơ quan, một buổi cơm thân
           mật và nói không biết bao nhiêu chuyện của ngày xưa. Hùng cũng trang
           trọng giới thiệu với mọi người tôi là anh vợ của Hùng. Hùng rủ tôi ở lại
           thêm một ngày nữa để chiều mai vào Tràm Chim ngắm Sếu đầu đỏ bay
           về. Rất muốn, nhưng còn quá nhiều công việc, tôi đành hẹn lần khác sẽ

           đi với Hùng một chuyến. Nhưng chuyến đi nầy đã mãi mãi không còn
           cơ hội!
              Lần thứ hai  tôi gặp Hùng, bấy giờ đã chuyển qua làm Giám đốc Sở
           Giáo dục Đồng Tháp. Thời điểm nầy, một số trường Trung học ở miền Tây
           và trên cả nước đổi sang dạng trường thí điểm chuyên ban, trong đó có
           Trường TH Chuyên ban Đồng Tháp và TH Chuyên ban Châu Văn Liêm
           ở Cần Thơ. Thực ra, mô hình nầy không mới vì trước kia, các trường học
           ở miền Nam khi lên bậc Đệ nhị cấp đều đã phân ban. Cách học nầy giúp
           học sinh phát huy được năng khiếu, chọn môn học ưu điểm của mình và

           hạn chế bớt gánh nặng về điểm số với những môn mình học yếu. Có khác
           chăng là Bộ Giáo dục hiện nay thay đổi danh xưng: Ban A thành ban B
           và ngược lại!
              Ban Giám hiệu trường lại nhờ tôi liên lạc với Lê Vũ Hùng để thầy cô

                                         200
   192   193   194   195   196   197   198   199   200   201   202