Page 196 - 60 nam chu nghia & noi niem
P. 196
LÊ TRÚC KHANH 60 NĂM, CHỮ NGHĨA VÀ NỖI NIỀM
Trong thời gian theo học tại Cần Thơ, từ năm cuối cấp ba đến khi vào
Đại học, Hùng thường xuyên tham gia Chương trình thi văn Về Nguồn
trong những lần thu âm chiều Chủ nhật và cũng vài lần tôi nhờ Hùng
(dù Hùng tự cho là mình ngâm thơ dở!) diễn ngâm sáng tác của bè bạn
khắp nơi.
Qua Lê Vũ Hùng, tôi được làm quen với Bùi Văn Bình, Trần Chi Linh...
trong nhóm “Khuôn mặt học trò” ở Ba Xuyên và bao nhiêu người bạn
văn nghệ khác. Có thể nói, Hùng là một trong những cây viết thường
trực: từ chương trình phát thanh, cho đến các đặc san Về Nguồn, tạp chí
Khơi Dòng, số nào cũng có một sáng tác của Hùng.
Từ sau 1975, khi chương trình ngưng phát sóng, thì bạn bè trong
nhóm cũng trôi dạt khắp nơi. Hùng ra trường, về Sa Đéc dạy học (có lúc
muốn trở lại Phong Điền nhưng quá nhiều phiền toái), nên đã chọn cho
mình quê hương thứ hai, định cư và xây dựng gia đình. Con đường công
danh của Hùng ngày càng thăng tiến và đỉnh cao là Thứ trưởng Bộ Giáo
dục Việt Nam. Thế nhưng hình như trời cho anh công danh mà không
cho tuổi thọ, nên Hùng đột ngột ra đi khi tài năng đang độ chín và bao
nhiêu hoài bão còn dang dở. Cũng từ khi chia cách đó, tôi gần như bỏ hẳn
chuyện làm văn nghệ, mấy chục năm trời theo nghề dạy học trôi nổi về
các vùng quê nghèo của tỉnh Cần Thơ. Ngôi nhà cũ trong hẻm 8 đường
Phan Thanh Giản (nay là Hẻm 178 đường Xô Viết Nghệ Tĩnh), ngày nào
rộn ràng bạn bè lui tới, là điểm hẹn văn nghệ nay vắng vẻ, quạnh hiu.
Lâu lâu nhớ lại những cố nhân, nhớ một thời sôi nổi, tôi đạp xe cả chục
cây số về, chỉ thăm hỏi má tôi giây lát rồi cũng vội vã ra đi. Nhớ làm sao,
những năm tháng bình yên và chứa chan ước mơ về một khung trời ngát
mùi hoa cau, hoa bưởi:
Nhà tôi trong ngõ lầu che khuất
Nhưng vẫn còn riêng một khoảng trời
Gốc mận chen trong tàng vú sữa
Lạ lùng nghe vẳng tiếng chim vui...
2.
Cuộc sống gian khó những năm đầu sau 1975, đã đẩy anh em tôi mỗi
người một hướng. Cơm áo, gia đình, công việc... và bao nhiêu điều nhiêu
khê khác ngăn trở chúng tôi có dịp ngồi lại cùng nhau như thời xa cũ. Lâu
lâu, tình cờ gặp lại, nói vài ba câu rồi đường ai nấy bước. Nhưng Lê Vũ
Hùng thì trước sau, tình bạn không hề thay đổi. Có lẽ không chỉ riêng tôi,
199