Page 291 - 60 nam chu nghia & noi niem
P. 291

LÊ TRÚC KHANH                                 60 NĂM, CHỮ NGHĨA VÀ NỖI NIỀM
              (...)
              Em sẽ ru con bằng ca dao
              Ngẩn ngơ đàn cá lội sông đào
              Vườn thưa anh cuốc trồng khoai sắn
              Đêm chuyện đời xưa nhớ với nhau.


              Chuyện bạn bè anh lần nhập ngũ
              Rưng rưng nước mắt những ngày vui
              Mấy năm chinh chiến ngùi biên ải
              Ai biết còn ai giữa cuộc đời?


              Dạy con mười tuổi biết làm thơ
              Biết mến quê hương mến cõi bờ
              Để thấy từ trong xương máu đó
              Thanh bình mộng cũ vẫn xanh mơ (...)
                                        (Bài diễm ca cho em)


              Đặc biệt, đối với miền quê hương thứ hai nầy, LÊ TRÚC KHANH có
           ngôn ngữ thơ vừa trữ tình, vừa sâu kín, thầm thì nói với người yêu như
           nói với chính mình những cảm xúc bộc phát từ tim, từ máu thịt trước
           cuộc  sống  vô  vàn  thay  đổi  do  định  mạng  đến  với  bản  thân.  Cái  nhớ
           thương, tiếc nuối thời đi học; những cuộc hẹn hò đầy bướm hoa, hồn
           nhiên mà khát vọng đã theo thời gian vút bay như cánh diều tuổi thơ của
           những trưa hè lộng gió, đến nỗi anh buột miệng thốt lên:


              (...)
              Cho hết là không còn để cho
              Không còn đưa đón vẩn vơ lo
              Mình chung bước nhỏ đường thôi rộng
              Nghe nắng tình vương áo học trò...
                                               (Tuổi dại)







                                         295
   286   287   288   289   290   291   292   293   294   295   296