Page 292 - 60 nam chu nghia & noi niem
P. 292
60 NĂM, CHỮ NGHĨA VÀ NỖI NIỀM LÊ TRÚC KHANH
Để rồi, cũng với ngôn ngữ thơ như thế, LÊ TRÚC KHANH đã viết:
CHO HẾT NGÀY THƠ
Đã tới Phong Điền rồi hở em?
Một dòng sông nhỏ một đường quen
Lòng anh rộ nở ngàn lau trắng
Cơn gió mùa đông lạnh nỗi niềm.
Tím lục bình xa mặt nước đầy
Nối vàm Kinh Xáng những vầng mây
Vàng bông điên điển trời quê nội (*)
Là lúc hiên trường hoa nắng bay.
Nhớ đến bao nhiêu thời trẻ dại
Trường chung - lớp khác - mộng trong đời
Ai biết anh buồn hơn Cái Khế,
Mơ chiều Vú Sữa mấy ngày vui.
Anh nhớ về đâu nhớ đến đâu
Nắng lên hồng thắm má hoa đào
Nghe như rộn rã lần thôi học
Em cứ tan trường đi ngõ sau.
Anh muốn ngồi đây dưới hàng sao
Thơm sầu riêng lắm thuở ban đầu
Tứ thơ và nước trường giang ấy
Còn chảy ngàn năm giữa nhịp cầu.
296