Page 293 - 60 nam chu nghia & noi niem
P. 293
LÊ TRÚC KHANH 60 NĂM, CHỮ NGHĨA VÀ NỖI NIỀM
Ngọt nước dừa môi em ngát xinh
Trà Niềng râm mát thuyền lênh đênh
Nghiêng nghiêng bãi vắng chèo lơi mái
Là lúc đời trôi tắp lãng quên.
Ba bốn năm rồi vẫn nhớ thương
Anh vào nghề giáo dạy văn chương
Đói nghèo - áo rách - khô buồng phổi
Và rã rời thân những đoạn đường.
Ngồi xuống đi em - một phút nầy
Cho anh ngắm lại tóc thề bay
Tròn trăng nét mặt tình nương cũ
Vì đã qua rằm nên đổi thay.
Em cũng dầm thân giữa chợ chiều
Vườn xuân xao xác tiếng chim kêu
Sớm trưa hai buổi đường xuôi ngược
Riêng chút tình anh nhớ thật nhiều.
Anh muốn ngồi đây - ngồi lại đây
Biết mai còn thấy tóc em dài
Ừ, thương em lắm từ năm cũ
Kìa lá sầu riêng rụng xuống vai.
(*) Quê Nội trong bài để nói quê vợ của anh, cô giáo TRẦN KIỀU NGA. Đây
cũng là lần duy nhất anh dùng chữ quê Nội trong thơ (chú thích của LCT).
297