Page 105 - GIAI PHẨM KHOA 12 HVQGNNSG
P. 105
GIAI PHẨM KHOÁ 12 HỌC VIỆN QUỐC GIA NÔNG NGHIỆP SÀI GÒN
thành phố Tân An, người ấy chỉ cho ông biết ngôi nhà
nàng ở xưa kia và nói rằng đó là nơi cả nhà mình sống
chung suốt những năm nàng học trung học. Ông cảm
nhận được nét xúc động bồi hồi hiện rõ trên gương mặt
nàng lúc ấy . Ngôi nhà này cũng chỉ là căn nhà phố
thường thường ngày trước thôi, do chính ba nàng - một sĩ
quan công binh - đã dành dụm tiền mua được. Sau này, vì
thời cuộc đổi thay nên ngôi nhà giờ cũng đã… đổi chủ.
Tâm tình có lẽ đến lúc qua lại trao đổi với nhau , ông cũng
cho biết trước 1975, trong quãng thời gian ngắn ngủi
làm… công chức, ông cũng từng đến tỉnh này công tác.
Ông đã lần đầu tiên trong đời được biết đến món canh
chua cá lóc nấu với rau nhút thật ngon không tả được.
Chiều tối được ra ngồi quán lá ngắm… trăng, nhâm nhi cà
phê và thưởng thức những bài nhạc buồn, trong đó có bài
hát thời thượng là… ” Đêm Buồn Tỉnh Lẻ”.
Qua khỏi tỉnh lỵ ngày xưa - giờ đã được nâng lên là
thành phố - cả hai bắt đầu có mặt trên đường liên tỉnh có
lẽ mới được tu sửa nên đi lại rất tốt, có điều người xe qua
lại thưa thớt nếu không nói là khá vắng vẻ. Đi được
khoảng trên mười cây số thì đến thị trấn Tầm Vu. Ông rất
bất ngờ trước hình ảnh yên bình trong không gian hãy còn
nhiều cây xanh của nơi này. Cái thị trấn nhỏ nhắn nhưng
xinh xắn này vẫn có lác đác mấy căn nhà phố, có đường
trải nhựa, quán hàng đủ đầy… . Nhưng so với quê ông,
một tỉnh công nghiệp hóa nhiều - dù không thể so với
thành phố lớn như Sài Gòn - thì nơi đây rõ ràng có cuộc
“sống chậm” hơn là cuộc sống nhộn nhịp xô bồ nơi địa
102