Page 106 - GIAI PHẨM KHOA 12 HVQGNNSG
P. 106

GIAI PHẨM KHOÁ 12 HỌC VIỆN QUỐC GIA NÔNG NGHIỆP SÀI GÒN


               phương của ông. Nơi thị trấn này  ngoài cây xanh được

               trồng ở ven đường (lúc nào cũng giống như các thành

               phố khác : đơn điệu một loại cây), còn có những cây xanh

               nhiều loài như me, phượng, bàng… . Thậm chí còn có
               mấy cây dừa, một khóm lớn cây tre la ngà cao nghễu

               nghệu, nghiêng mình từ sân nhà ai đó, vô tư nhoài ra

               phần lề đường như muốn trò chuyện với mấy người bộ

               hành đang nhàn nhã tản bộ… . Một quán cà phê mặt bằng

               khá rộng so với nhà cửa chung quanh, phía trước có

                những cành phượng vĩ lòa xòa e ấp mái lá… . Chợt ông
               buộc miệng thốt lên:


                  - Cây gì có hoa màu tím hồng đẹp quá !

                  Cây có hoa hơi giống hoa của cây mai anh đào Đà Lạt

               nhưng sắc hoa “ấm” hơn và thân cây, tán lá cũng hoàn

               toàn khác.

                  Người ấy được dịp trở thành… “hướng dẫn viên du

               lịch”, giải thích cho ông biết rằng đó là cây ô môi. Ngày
               xưa xứ này mọc nhiều lắm, giờ như vậy là chỉ còn ít thôi.

               Riêng ông thì không lạ gì thứ trái của loại cây này. Thời

               học tiểu học trường làng, trái ô môi là thứ quà rẻ tiền dễ

               mua của đám trẻ như ông. Nhưng ông chỉ biết trái chứ

               làm sao biết được cây và hoa ?

                  Rồi xe cũng lướt nhanh qua cái thị trấn nho nhỏ hiền

               hòa… . Đã thấy những vườn thanh long ngay vệ đường,

               xa hơn là màu xanh của lúa… . Qua một cây cầu sắt nhỏ,

               chỉ vừa cho một chiếc xe du lịch vượt qua, bên trên là một
               “mái vòm xanh” do hai hàng tre cao thật cao nghiêng ngã



                                                             103
   101   102   103   104   105   106   107   108   109   110   111