Page 125 - GIAI PHẨM KHOA 12 HVQGNNSG
P. 125
GIAI PHẨM KHOÁ 12 HỌC VIỆN QUỐC GIA NÔNG NGHIỆP SÀI GÒN
Trong quãng thời gian tuy ngắn ngủi, mọi việc từ ký ức hiện về
và lướt trôi cứ như người ta vuốt nhẹ qua màn hình của một cái
tablet vậy. Lần lượt những trang đời vui buồn lẫn lộn của cô bỗng
chốc vừa hiện ra trong tâm trí… .
Người y tá đẩy chiếc xe với đầy đủ y cụ, thuốc men cần thiết
đến sát giường bệnh của cô, nhìn thấy đến giờ này cô vẫn có một
mình, cô ấy ái ngại lên tiếng:
- Đến giờ phải truyền máu cho cô rồi, thôi, nếu không có người
thân cũng được.
Cô có cảm giác đau nhói trong lòng. Thẩn thờ cô gật nhẹ đầu
rồi trả lời một cách vô hồn:
- Ờ…, cháu cứ làm công việc của mình đi.
122