Page 122 - GIAI PHẨM KHOA 12 HVQGNNSG
P. 122
GIAI PHẨM KHOÁ 12 HỌC VIỆN QUỐC GIA NÔNG NGHIỆP SÀI GÒN
Để có nguồn đạm quý giá cho con phát triển và mạnh khỏe cô,
mua đậu nành về tự làm đậu hủ, sửa đậu nành cho con. Là một
giảng viên, buổi chiều sau giờ dạy, cô chịu đựng mất nhiều thì
giờ sắp hàng chung với tất cả mọi người để chờ mua sửa trâu
Mu-ra - do nhà trường nuôi thí điểm - đem về cho con ở nhà
uống. Hầu như bất cứ người phụ nữ nào cũng có sợ một con vật
nào đó, như … chuột, gián, thằn lằn… .Thế nhưng có mấy ai biết
vào những đêm mưa gió tối trời, một thân một mình cô đã thu hết
can đảm với cây đèn dầu lặn lội qua khu thực nghiệm của trường
để bắt vài con… cóc !!! Loài động vật này tuy hiền lành như vậy
nhưng với bộ da sần sùi, đáng sợ đến ngay cả đàn ông có người
cũng phải lánh xa, nhưng cô bất chấp, đem về tự tay biến tất cả
thành… thực phẩm cho con. Đó chỉ vì duy nhất một điều: lòng
yêu thương con vô bến vô bờ. Cô đã vượt qua nỗi sợ hãi thường
tình, mong rằng nguồn đạm và khoáng quý giá được chắc chiu
kia sẽ phần nào giúp các đứa con của mình trưởng thành một
cách tốt đẹp, hoàn hảo hơn.
Chưa hết, với đồng lương eo hẹp làm sao đủ để nuôi con cho
tương đối đàng hoàng, nhất là trẻ con nhu cầu ăn-học hầu như
vô tận lại thêm dễ nay bệnh mai đau. Vì vậy cô phải cố làm thêm
đủ các thứ công việc. Từ chăn nuôi heo rồi gà rồi thỏ… ,dẫn đến
việc cuốc đất trồng khoai lang, khoai mì… ,vừa có rau chăn nuôi,
vừa có thêm lương thực cho người. Đến một dạo, khi phong trào
nuôi cá trê Phi rộ lên, cô cũng có tham gia. Chưa hết, nhờ trước
kia có học nghề may, cô nhận may áo quần cho mọi người rồi
kiêm luôn cả mở lớp dạy may với những ai có nhu cầu. Ngần ấy
công việc oằn nặng lên vai người phụ nữ vốn trước kia, lúc còn
sống nơi một tỉnh lỵ nhỏ nhắn hiền hòa chỉ biết mỗi một việc cắp
sách đến trường.
119