Page 231 - GIAI PHẨM KHOA 12 HVQGNNSG
P. 231
GIAI PHẨM KHOÁ 12 HỌC VIỆN QUỐC GIA NÔNG NGHIỆP SÀI GÒN
Nữa xuôi mạn Bắc, nữa hồi miền Trung
Phải công nhận là từ lúc cô gái một con xuất hiện, tâm tình Quan chao
đảo. Quan choáng ngợp vì dáng dập, khuôn mặt, cách ăn nói, trang phục.
Cô nầy lại rất mộ đạo, am tường phật pháp và nhiều lần mời Quan cùng
viếng thăm chùa chiền, thỉnh ít kinh sách, băng giảng về đọc nghe. Cô
ấy cũng dạo chơi miền biển, thích ngăm trăng vùng biển vào những ngày
rằm trăng sáng. Cô ấy ở khu biệt lập, nhưng chỉ cách phòng Quan ở một
góc sân cỏ chừng 10 bước chân, củng mở cửa ngắm trăng. Biết Quan chỉ
ở một mình, ăn uống tạm bợ nên nhiêu khi cố ấy nấu ăn, để dành phần
cho Quan ở bếp riêng. Quan cũng cảm kích thạnh tình cô ấy, cám cảnh
neo đơn, khó khăn tài chánh nên ra sức giúp đỡ. Khi thì cho mượn tiền
mặt, khi thì đứng ra vay nợ cho cô ấy, thậm chí còn đưa credit card cho
cô ấy tự do xài, đổ xăng. Cô ấy tự ghi nhớ và hoàn trả lại khi có điều
kiện, Quan không hề quan tâm.
Cô nàng cũng biết Quan ưa thích cô ta, và nói là cô ta chỉ quan tâm đến
phật pháp, không muốn vướng chuyện hồng trần. Sau nầy cô ấy biết
thêm chuyện Quan có bạn gái. Nhiều đêm cô ấy gọi điện thoại bàn
chuyện chùa chiền, các chuyện linh tinh
Điện thoại cô miền Bắc, nàng miền Trung cứ liên tục reo vang nữa đêm
về sáng. Quan mất hết cả giờ nghĩ giải lao và phải thu xếp để tiếp
chuyện với cả hai nàng. Nói chuyện nàng nầy thì phập phòng lo sợ nàng
kia gọi tới. Ma điện thoại ác thiệt. Gọi điện thoại tới mà bận đường dây
là người gọi biết ngay. Thành ra Quan phải làm người nói dối chuyên
nghiệp. Cho đến ngày “Hội ngộ đêm mưa”
228