Page 227 - GIAI PHẨM KHOA 12 HVQGNNSG
P. 227
GIAI PHẨM KHOÁ 12 HỌC VIỆN QUỐC GIA NÔNG NGHIỆP SÀI GÒN
Sau đấy tôi trở lại Texas làm việc ở cửa hàng và cây xăng của người em
3 tháng để chờ đợi việc làm. Việc không xong, đành trở lại Cali. Việc
làm đầu tiên, làm bảo vệ đêm, vào tháng 10/2003 thì đúng là lấy sức già,
đem thân mình chống chõi thiên nhiên. Tôi đi làm bằng xe đạp và xe
buýt, ăn bờ ngủ bụi ở chỗ làm suốt ba ngày cuối tuần. Làm bảo vệ ca
đêm từ 6 giờ chiều đến 6 giờ sáng, bên ngoài mưa gió bão bùng, gió lạnh
thổi ào ào, tôi phải ngồi chồm hổm dưới lườn container xe tải, cố giương
mắt hết cỡ nhìn xuyên qua bầu trời mờ mờ về phía ngọn đèn ngoài cổng
xem có gì bất thường. Làm công việc nầy gần một năm. Làm việc kham
khổ, ăn uống tạm bợ để dành giụm ít tiền.
Sau đó tôi thi đậu vào làm service attendant cho MTA, tôi mua liền một
xe mới. Có xe mới là phải tìm đến một nơi bán bảo hiểm xe. Tại đây cô
chủ sau khi bán bảo hiểm xong, lại gợi ý giới thiệu một cô bạn gái. Tôi
từ chối, nhưng cô chủ cứ dúi vào tay số điện thoại và bảo rằng: “Cứ gọi
điện thoại trao đổi làm quen cũng là một cách giải khuây. Hợp thì tiến
tới. Bên Mỹ mà, mọi việc tự nhiên, không vướng bận gì đâu”. Tôi xếp tờ
giấy bỏ vào bóp cho cô chủ vui lòng. Không quan tâm gì đến tờ giấy
nữa. Thế mà không hiểu vì sao:
Ma đưa lối quĩ dẫn đường
Lựa vào những lối đoạn trường mà đi
Sáng ngày Giáng Sinh 25/12/2004, Quan móc bóp lấy ra tờ giấy ghi điện
thoại, quay số, lấy hết can đảm mà nói: “Hello, tôi là Quan. Xin cho tôi
nói chuyện với cô P”. Bên kia có giọng nữ rất ngọt ngào vọng lại “Hello,
tôi là P. Xin lỗi ai gọi đó?”
Thế là Khởi đầu từ sự ngốc nghếch
224