Page 150 - Noi Dau Dai
P. 150
Nỗi Đau Dài
BỠ NGỠ
Diễm Diễm bây giờ đã sáu mười
Độc thân nửa kiếp để chờ người
Còn anh biệt mất trong chinh chiến
Pháo đạn tơi bời xác máu phơi
Đường về bỗng chốc đã tan hoang
Khói lửa tran lan, xác giữa đàng
Anh đi bỏ lại quê hương mẹ
Nửa đời thôi thế lệ tình loang
Bỡ ngỡ gặp nàng nơi xứ lạ
Giữa buổi tiệc vui hai đứa sầu
Nàng ngồi bên cạnh người khác giống
Anh ngồi bên chị uống tình đau
Cũng thế anh ngâm lời thơ cũ
Nàng viết tặng anh lúc mười lăm
Rồi đem gói lại trong tâm trưởng
Tình buồn một khối nhớ trăm năm...!
Viết để tâm sự với cô Ngọc Vân.
San Jose June 29, 2004
149