Page 184 - Noi Dau Dai
P. 184

Nỗi Đau Dài



                     Cứ thế đi hoài vào lửa đạn
                     Hoả châu bừng sáng những đêm sâu
                     Tiếng  reo hỗn loạn ngoài vòng tuyến
                     Ghì súng như ôm tình lệ sầu...!


                     Bây giờ ai đó nhớ gì không
                     Chiều ấy tôi trao em nụ hồng
                     Quay đi đã giết tình tôi đó
                     Làm cả biển trời  nổi bão giông...

                     Xứ người tủi phận đời ly khách

                     Xuân, hạ, thu về cũng tựa đông
                     Chợt trạch tơ vương màu áo trắng ...!
                     Lững lờ trôi nổi  nhẹ như bông...!

                     San Jose Feb. 19, 2005






















                                            183
   179   180   181   182   183   184   185   186   187   188   189