Page 188 - Noi Dau Dai
P. 188

Nỗi Đau Dài


              BA MƯƠI NĂM

                     Ba mươi năm rồi hồn côi vẫn thế
                     Bỏ nước bèo trôi thân nhục hao mòn
                     Mẹ Việt hỡi chúng con đang dẫy dụa

                     Mẹ dạy đi... làm sao để sống còn?

                     Ba mươi năm, hình ảnh xưa vẫn nhớ
                     Mảnh vụn xác thân tung toé tường xiêu
                     Nhặt từng miếng bỏ vào ba lô chiến
                     Chôn vội vàng giữa trận pháo nắng chiều.


                     Ba mươi năm hỡi người trai nước Việt
                     Chết dần mòn đói rách đưới trận đòn
                     Ôm hận thù dù xác phơi góc núi
                     Chết một lần trả nợ với nước non

                     Ba mươi năm trôi lạc dòng xứ lạ

                     Dạ vẫn sầu, lệ xót chợt rơi sa
                     Trong tiềm thức xác máu tung tơi tả
                     Niềm đau nào chất ngất hơn đêm qua...?

                     Ngày 31 tháng ba. Ngày mất trọn Ban Mê Thuột vào
                     tay CS. Tôi nhớ lại những người bạn đã tan xác hoặc

                     chết ngộp trong hầm núp bị sập bởi những trận pháo
                     như mưa lũ của lũ Hồ chồn vào Đài Pyramid Kiểm
                     Báo đồn trú trong phi trường L19 mà rơi lệ. Với nỗi
                     buồn dưng dưng tôi viết đoản thơ
                     San Jose Mar. 31, 2005

                                            187
   183   184   185   186   187   188   189   190   191   192   193