Page 193 - Noi Dau Dai
P. 193

Chinh Nguyên






           VŨNG BUỒN

                  Em đã đến với anh tình không hẹn,
                  Thôi thật rồi… sao anh gọi tên em…!

                  Xin dừng bước dấu yêu đừng trao vội,
                  Để vạn lần anh vẫn tưởng chưa quen.
                  Cho em mãi là áng mây vờn núi,
                  Anh lạnh buồn như tuyết phủ đầu non,
                  Đời mật ngọt tình yêu như trăng gió,
                  Hợp rồi tan cho duyên nợ mãi còn.
                  Xin cảm tạ nụ hôn hồng em tặng,
                  Cám ơn người nửa kiếp nhận bể dâu,

                  Đời còn gì...? Tay anh hoài vẫn trắng,
                  Đa tạ đời cho anh xót tình đau.
                  Xin cám ơn lời ngọt ngào nồng ấm,
                  Giữa chiều đông gió lạnh tuyết giăng bay,
                  Thoáng giây phút tỉnh say cơn mộng thắm,
                  Em thật gần, nhưng anh trống vòng tay.

                  Xin chấp nhận ly rượu tình đưa tiễn,
                  Để hồn bay hoang loạn với cơn say,
                  Để chua xót dấu tiệc tàn duyên cũ,
                  Ly cay nào dẫn tới bến mê này…!
                  Tạ ơn em, đêm đam mê đắm đuối
                  Để ngày mai tình đổ vỡ trên tay…!
                  Dấu hoang loạn phấn hương còn phảng phất…!

                  Vũng buồn sâu anh ngã xuống đâu hay…!


                                         192
   188   189   190   191   192   193   194   195   196   197   198