Page 29 - Noi Dau Dai
P. 29
Chinh Nguyên
VAI GẦY
Tóc đã phơi sương, trắng mái đầu...!
Xuân này đã mấy thủa xuân đau
Đêm dài ngớ ngẩn bên bình ruợu
Uống mãi không vơi, dạ loạn sầu.
Kỷ niệm ngày xưa nặng phiến buồn
Ngồi nhìn lệ nến chậm rơi tuôn
Ly vơi, sao thấy mềm môi mặn
Ta khóc thay hồn rỉ máu hôn
Thôi đành một kiếp trọn hương xa
Dấu cũ... lối xưa bóng nhạt nhòa
Nhớ pháo xuân về vang ngõ hẹp
Thương nguời thủa đó… tuởng phôi pha....!
Câm nín lời thương người xóm cũ
Với tay chộp bắt cách bèo trôi
Nỗi đau vút cánh đời phi xứ
Ngoảnh lại bể dâu, dấu cát bồi...!
Đã mất rồi cơn bụi đỏ say
Mùi thơm đèn sách, sáng sương bay
Còn đâu gốc nhãn ôm đàn hát
Một thủa vàng son mộng uớc đầy...!
28