Page 57 - Noi Dau Dai
P. 57

Chinh Nguyên






           THƠ TÔI

                  Thơ tôi một chuỗi tình buồn ngớ ngẩn

                  Như ánh trăng vàng đổ bến sông tương
                  Thuyền ai đó đêm trăng sông vắng?
                  Đứng lại chờ ta đã lỡ đọan đường

                  Ôi mái tóc lung linh vào huyền diệu
                  Trải rộng muôn chièu dấu ái lên ngôi

                  Tình sóng soải hững hờ trên lưng nhỏ
                  Áo trắng trinh nguyên đày đọa hồn tôi.

                  Xé cả tim ra để đuợc lời yêu
                  Hôn nhau cùng chết, đếm sự nuông chiều
                  Một đời say tỉnh hương mê chưa thỏa
                  Vẫn thấy thiếu nhiều..tình buồn cô liêu..


                  Yêu dấu trăm năm nhập cốt nàng thơ
                  Em giết hồn tôi những chiều ngẩn ngơ
                  Em xé hồn tôi mang vào cõi mộng
                  Còn lại tim gầy với tình bơ vơ


                  Chinh Nguyên





                                          56
   52   53   54   55   56   57   58   59   60   61   62