Page 100 - Chuyến đi biền biệt
P. 100
Chuyến Đi Biền Biệt Nguyễn Hồng Dũng
câu phải tìm thêm ngàn câu phụ họa, đừng theo chân
người đời với ba điều ngớ ngẫn là dối mình, dối người
và bị người dối gạt lại. Hãy thực tập cách sống bước lên
phía trước, đừng quay đầu xem kẻ bất lương là ai, vì mũi
tên đã bắn vào da thì việc đầu tiên phải tự nhổ hung khí
hầu cứu chính mình. Từng ngày, từng giờ phải biết hoàn
thiện chính bản thân, đó là cách sống mà sự yêu thương
kẻ khác cũng phát sinh từ đó, thái độ cung kính người
khác là cách tự trang nghiêm cho mình vô cùng cao quý.
Đã bước vào con đường phụng sự lý tưởng nghĩa là muốn
cứu khổ vạn loài chúng sanh thì mình càng đau khổ, bất
hạnh chừng nào thì cảm thông và tâm hòa ái càng phát
triển nhiều hơn. Ai ai cũng ra đi, thế giới đâu phải của
riêng mình nên chẳng cần khổ nhọc mang theo, chỉ cần
vất bỏ tánh cố chấp, bướng bỉnh thì châu thân đạt đến
cảnh ung dung tự tại, nhẹ gánh tang bồng. Ta có tài cán
gì mà đòi thay đổi hoàn vũ đang xoay quanh mặt trời, vì
thế con phải tự chuyển hóa chính mình, trực diện với
hoàn cảnh bằng lòng từ bi và tâm trí tuệ thì nhất định
thân tâm thường an lạc.
Ôi lời dạy của Thầy, bình dị, đơn sơ mà mang cả một
bầu trời huyền nhiệm. Dường như bất cứ bước chân nào
trên phiến đá vô tình, mảnh đất khô cằn hay thảm nhung
êm ả rộng khắp bốn bể năm châu, từng nơi, từng chốn,
từng khắc, từng ly áp dụng lời dạy của Thầy vẫn không
sai chạy.
Xin cám ơn Thầy đã cho con nhận biết đúng sai,
thiện ác, hỷ lạc và kiến chấp. Thầy nhắc nhở con về luật
vô thường và nhân quả chi phối từng bước chân hành
hoạt, do vậy mà kiêu mạng, cố chấp và nóng nảy cũng
100