Page 96 - Chuyến đi biền biệt
P. 96
Chuyến Đi Biền Biệt Nguyễn Hồng Dũng
từ”. Ý kiến này được xem là “phản động” nên công an
tìm cách triệt tiêu Thầy. Tăng chúng Chùa Bửu Quang
đang chuẩn bị cho hạ trường năm Bính Thìn sắp khai
chung bảng mùa an cư kiết hạ, thúc liễm thân tâm, thanh
tịnh hòa hợp thì súng ống và uy quyền ập tới, những vị
giáo thọ bị còng tay, những vị giảng sư bị trục xuất, các
bậc tôn túc bị bức hại. Đại hồng chung 1000 kilogram
vừa gióng lên để mở cửa ngục thiết vi u ám, ngờ đâu lại
khép kín và đày ải thầy suốt cả mấy mươi năm.
Ngục thất Quảng Ngãi, Quy Nhơn, Trại “Kim Sơn,
Nghĩa Điền, Nước Nhót” đều là nơi từng một lần nếm
mật nằm gai, dù vậy nhưng nụ cười tha thứ của Thầy
chưa từng bị tắt ngúm trên môi. Dù phải sống với những
người thù hận kể cả những kẻ đầy hận thù mà Thầy chưa
hề khởi tâm thù hận. Những cai tù đầy cuồng nộ, si mê
nhưng thầy hoan hỉ trải lòng từ bi vì đó là vô minh đang
phủ mờ thiện tâm trong con người đang kiêu hãnh.
Nhà tù sau những năm 1975 được thay đổi bằng từ
ngữ hoa mỹ hơn, đó là trại cải tạo ít nặng mùi tra khảo.
Đừng nghĩ vậy mà lầm, nơi hoang dã đèo heo hút gió,
cái đói tím ruột, bầm gan, cái lạnh buốt tim, nát phổi; sự
lừa dối và khủng bố tinh thần bao trùm lên ngọn cây, suối
nước, mặc kệ. Thầy chịu cực hình ngày đêm như vậy
nhưng hoàn cảnh thê lương tồi tàn đó không trói buộc trí
tuệ sáng ngời và tấm lòng vì đạo. Thầy đã đem hết sở
học thần dược của mình để làm công tác y phương minh,
cứu chữa thân và tâm cho bao tù nhân thời cuộc. Ai giam
cầm được những thiền sư, những bộ óc siêu quần bạc
chúng, những tầm nhìn xuyên suốt mọi thời đại và chân
lý vô thường, khổ không , vô ngã trong ngục thất lao lý
96