Page 59 - 206206ebbd60d49765e8b3fbf5adc1e6_1_tmp
P. 59

GS giám khảo sau đó ra dấu tôi rời phòng thi. Tôi buồn vô hạn,
           hỏng vấn đáp mà lại hỏng vào kỳ hai làm sao mà không buồn
           được. Tôi tìm xuống văn phòng Khoa Trưởng ở dưới lầu và
           xin gặp GS Khoa Trưởng Huỳnh Đình Tế, tôi trình bày nỗi oan
           của mình và xin thầy can thiệp. GS Tế vỗ vai tôi thông cảm và
           thầy nói: “Anh Cai ạ, tôi xin chia sẻ nỗi buồn của anh nhưng
           thật tình tôi không làm gì được cả. Kể cả GS Viện Trưởng hay
           Khoa Trưởng như tôi, không có ai có thể can thiệp vào quyền
           quyết định tối thượng của GS Giám khảo được”. Tôi chào thầy
           và rời văn phòng. Tôi còn nhớ như in giờ khắc đó thuộc về
           buổi chiều, đèn đường đã bắt đầu tỏa sáng và tôi đã đi bộ
           ra vườn hoa Hàng Đoát, đối diện với tư dinh của Cha Viện
           Trưởng. Tôi đi dưới cơn mưa lâm râm cuối hè trong trạng thái
           bước đi như kẻ mộng du. Lần đầu tiên trong đời tôi, đau niềm
           đau hỏng thi, sau khi đã trải qua kỳ thì Tiểu Học rồi thi vào Đệ
           Thất, thi Đíp Lôm (Trung Học Đệ Nhất Cấp), Tú Tài bán, Tú
           Tài toàn, rồi Dự Bị Văn Khoa, đều vào trót lọt, thế mà tôi đã
           hoàn toàn khựng lại trước ngưỡng cửa kỳ thì năm thứ hai này.
           Tôi cứ ngồi thao thức trên ghế đá công viên, không thiết gì ăn
           uống, rồi thiếp đi lúc nào không biết, cho đến khi chiếc xe tuần
           cảnh của cảnh sát đổ xịch và tôi bị đánh thức dậy giữa đêm:
               - Tại sao cháu lại nằm ở đây mà không về nhà? Cháu biết
           bây giờ đã quá khuya rồi không? (Một giọng nói ôn tồn của
           bác cảnh sát viên lớn tuổi, đưa tôi trở về thực tại).
               - Thưa bác, cháu đã hỏng kỳ thi Đại Học chiều nay, cháu
           buồn quá, không muốn về nhà nữa.
               Cảm thông với hoàn cảnh của tôi, bác cảnh sát xem sơ qua
           thẻ sinh viên mà tôi đã trình, biết địa chỉ của tôi ở Thành Nội,
           bác cho xe chở tôi về nhà sau khi gọi cậu bánh mì dạo mua cho
           tôi một ổ để lót lòng. Thật, một kỷ niệm nhớ mãi trong đời.
               Trở lại GS Huỳnh Đình Tế, tôi được thầy Nguyễn Văn
           Lâu, nguyên Hiệu Trưởng trường Quốc Học Huế, cho biết là
           GS Huỳnh Đình Tế khi về dạy tại Đại Học Văn Khoa và Sư
           Phạm Sài Gòn, được Bộ Giáo Dục mời làm Giám Đốc Nha
           Công Tác Quốc Tế (Department of International Relations)
           vào năm 1970-1971. Nha này về sau đổi thành Sở và Thầy Lâu
           đã đảm nhiệm chức vụ Chánh Sự Vụ Sở này từ năm 1974.
           Từ đó, tôi không còn gặp lại thầy Tế nữa. Theo anh Hoàng


           58 - Ký sự Khúc Quanh Định Mệnh - Lê Đình Cai
   54   55   56   57   58   59   60   61   62   63   64