Page 199 - No Em Mot Doi
P. 199
trái, ai phải sau trận chiến tàn. Trái lại chỉ còn tiếng rên đau
thương và xác nằm ngổn ngang cháy xém, hoạc bên vũng
máu đọng thâm buốn. Tình yêu chĩ là món trang điểm phù
du của thế hệ chúng mình.
Thành nhìn tôi.
- Còn mày ? Mày phải nói bé nào là đào của mày? Nếu
không tao cướp mất đào của mày ráng chịu đó nghe.
Tôi yên lặng mở cuốn sách việt văn, trong đó đầy thơ tôi
viết trong các phần cuối trang bỏ trống trên những trang
sách, và có ép một cành nhỏ hoa bằng lăng Diễm Diễm đã
hái bên bờ suối Mourier (Buri), nhưng tôi không nói cho
Thành biết chủ của cành hoa bằng lăng ép là ai. Vì tôi cũng
chẳng biết ý nghĩa của sự cho tặng, và tình nàng Diễm Diễm
ra sao, tôi chỉ nhận với tuổi học trò mơ mộng thế thôi. Dưới
cành hoa bằng lăng ép khô có bài thơ mà tôi chỉ còn nhớ hai
câu .
Bằng lăng tím em tặng anh bên suối
Phải tình em hay là nỗi khổ dau.
Điễm Diễm của tôi như sắc phượng sân trường, nàng sẽ
theo chồng hay không tôi chẳng hề biết muốn biết, bởi trong
tôi chỉ là mơ ước, ước mơ theo từng năm học, Nàng kiều
diễm tóc mây bung gío đón phượng tàn, và hoa bằng lăng
tím ép khô trong sách còn đó, tình tôi câm lặng còn đây với
tuổi dậy thì con trai vừa lớn, chớm yêu. Tôi nói với Thảnh.
- Tình tao như mây bay. Tình cao quá tay với không tới,
rồi cũng sẽ quên theo nghiệp kiếm cung trai thời loạn như
mày nói, tao sợ cái cảnh vợ bế con đón xác chồng như tao
đã thấy trong nhà vãng lai bên cổng phi trường L19 cuối
đường Hùng Vương. Tao không níu kéo. Nàng sẽ đi vào
một mùa phượng nào đó, để khi thu về nằng đã vắng trên
sân.
Sau mùa hè đệ nhị tú tài I, tôi bỏ trường bỏ Diễm Diễm
vào dòng La San tu. Vào dòng La San tu không phải là tôi đi
198