Page 204 - No Em Mot Doi
P. 204

hỏi Thành bệnh gì, nhưng Thành không nói, tôi chỉ nghe đầu
              giây bên kia tiếng thở dài như hối tiếc một thời dĩ vảng yêu
              thương xưa.

                   Tôi không ngờ cuộc điện đàm hôm đó đã là lần cuối hai
              đứa gặp nhau trên đường giây điện thoại. Tôi súc động nhận
              tin  buồn  từ  người  bạn  thân  báo  một  người  bạn  thân  ra  đi
              vĩnh viễn bất ngờ, tôi viết cho Ngọc Thiệp .

                    Cám  ơn  Thiệp  và  chị  Bảo  Trân  đã  cho  tin  buồn  này.
                   Thiệp ơi. Mày cho tao chung với các bạn bè về mọi sự
              chi phí tiễn thằng bạn vàng Mai Tiến Thành vào cõi hư vô.

              Mày làm ơn chuyển lời tao chia buồn cùng gia đình Thành,
              Mai Thu Tùng và chị Điệp, chị của Thành.

              Đời nó thế là yên thân mày nhỉ
              Còn chúng mình toan tính nữa mà chi.
              Vung tay lém viên cuội vào hồ nước
              Mặt nước loang sóng nhẹ tiếc xuân thì.


                  KHÓC BẠN MAI TIẾN THÀNH


                   Mày đã ra đi không trở lại
                  Tao buồn đứng ngó lá thu rơi
                  Lá nào nương gió bay lên mãi
                  Còn lá nào đây giữa cuộc đời

                    Thấm thoát tuổi xuân giữa lọan trời
                  Bút nghiên bỏ lại để dong chơi
                  Mang vào tay súng, đùa bom dạn
                  Nửa kiếp tàn phai như lá rơi...


                                                203
   199   200   201   202   203   204   205   206   207   208   209