Page 200 - No Em Mot Doi
P. 200
tìm sự thánh thiện, giúp đời hoặc ơn kêu gọi của chúa.
Chính ra là tôi cúi đầu theo lời cha mẹ bước vào cổng dòng
tu để có nơi nương tựa như trong một ngôi nhà Việt Nam
đang bị giột bởi chiến tranh, cha mẹ tôi tìm nơi cho tôi trồn
chạy những trận mưa bom đạn trong lứa tuổi vào đời, mà hai
đấng sinh thành không muốn tôi bỏ xác nơi chân đồi góc
núi, như chính cha tôi đã trải nghiệm qua những trận đánh
lớn Thái Bình, Chợ Nội ở Hưng Yên, Ba Vì, chùa Non
Nước và sau cùng là Điện Biên Phủ của trước thời 1954.
Thành bỏ lại Ban Mê Thuột lên Dà Lạt học, và chúng tôi
không gặp nhau một thời gian dài, cho tới khi gặp lại nhau
là khi tôi và Thành đã trở thành hai chàng lính chiến tuổi đời
hơn 25 với bộ đồ đầy bụi đường. Tôi được biết Thành là
phóng viên chiến trường của quân đoàn hai, còn tôi đời lính
thành phố của Sư Đoàn II Không Quân tại Nha Trang, rồi
trở thành Lính Không Quân Kiểm Báo, những nơi trú đóng
là những vùng đèo heo hút gío Panama (sơn Trà), Peacock
(Pleiku) và Pyramids (Ban-Mê-Thuột) ít khi trở về Paris
(Sài Gòn) đễ hưởng thụ rượu ngon, con gái, đèn màu, với
tiếng nhạc bập bùng theo điệu tango lãng mạn hay valve
quấn quít nồng cháy tuổi đời cuồng si.
Ngày đó tôi hỏi Thành .
- Tao gặp chị Điệp của mày, và thấy con mày mang về cho
chị Điệp nuôi. Bộ mày và cô giáo nhà văn của mày yêu nhau
thật sao? Mày là học trò còn bà ta là cô giáo của mày. Tình
yêu tuyệt cú mèo.
Học trò trong cánh tay cô
Tình duyên hay chỉ điên rồ nghiệt oan?
- Đó là tình yeu, nhưng cũng khó nói mày à.
Thành ôm chiếc máy quay phim, chúng tôi đi bên nhau ra
199