Page 203 - No Em Mot Doi
P. 203

-    Tao biết, Thằng Điệp nó nói mày có xe nhà riêng, lại còn
           có tài xế đưa đi đón về. Mẹ khỉ tao gặp trường hợp như mày
           củng chối bỏ tất cả để ở nhà hưởng thụ.

           -    Mày biết thằng trung úy Điệp Kiểm Báo? Tao nghe nó bị
           thương trong trận pháo kích đầu tiên vào đài, sau đó nó bò
           ra xóm đạo, nhưng bị cộng sản đã nằm sãn trong xóm đạo,
           nên nó bị sử luôn.

           - Tao cũng nghe loáng thoáng như vậy
           .
                 Năm 2006. Tôi đến nhà quàn tại Nam Cali. tiễn đưa cha
           của  Mai  Tiến  Thành  lần  cuối  .  Tôi  gặp  lại  chị  Điệp  vẫn
           mang dáng dấp nét đẹp ngày xưa. Trong khi tôi và chị Điệp
           đang nói chuyện về việc gia đình và các con chị. Thành tới
           kéo tôi ra chỗ ít người. Hai đứa tôi nói chuyện đời người
           ngắn  ngủi,  nói  về  tình  trạng  bệnh  của  cha  Thành  và  cuộc
           sống của ông trước và sau 1975.

           Thành bỗng nói
            .
           -    Mày hồi này viết lại rồi sao? Tao bỏ luôn rồi. Cuôc sống
           xứ người mệt thật. Mày để cái hình trong cuốn truyện ngắn
           Mẹ Tôi của mày coi “bụi” lắm.

           Tôi tâm sự .

           - Tao nghỉ hưu IBM rồi, sau hơn 20 năm kéo cày. Thời giờ
           dư không biết làm gì, sẵn có tí máu văn nghệ nên viết lại
           cho vui. Bạn bè chúng mình đâu còn mấy đứa. Mẹ kiếp tụi
           mình sẽ rụng dần. Rồi sẽ tiếc nhau thôi!

                 Tháng 04/2008, tôi điện đàm với Mai Tiến Thành, hai
           đứa tôi ôm phone cả tiếng nói đủ mọi chuyện trên trời dưới
           đất. Thành than mệt và có bệnh, có thể đi sớm hơn tôi. Tôi

                                             202
   198   199   200   201   202   203   204   205   206   207   208