Page 128 - The Secret Garden
P. 128
một vật gì trăng trắng bên tảng đá trên một gò đất cao của cánh đồng hoang, bèn leo lên đó và phát
hiện con vật tí hon này đang ngoắc ngoải vì lạnh và đói.
Trong lúc nó kể chuyện, Bồ hóng trịnh trọng bay ra bay vào cánh cửa sổ để ngỏ, miệng kêu quạ quạ
như thể bình phẩm về cảnh tượng.
Hạt dẻ và Vỏ sò thì dạo chơi trong vòm lá của mấy cây to bên ngoài cửa, chạy lên chạy xuống dọc
thân cây rồi thập thò qua các kẽ lá. Còn Đại úy nằm cuộn tròn gần Dickon, lúc này được ưu tiên
ngồi trên tấm thảm trải trước lò sưởi. Bọn trẻ dán mắt vào các bức tranh trong mấy cuốn sách về
vườn tược. Dickon biết tên địa phương của tất cả các loài hoa, nó còn biết chính xác loài nào hiện
đang mọc trong khu vườn bí mật.
- Tôi không biết tên của loài này, - nó nói và đưa tay chỉ một loài hoa bên dưới có dòng chữ
"Aquilegia", - nhưng chúng tôi gọi nó là columbine, còn kia là hoa mõm chó , cả hai đều mọc hoang
nơi các bờ giậu nhưng ở đây, được trồng trong vườn, trông chúng lớn hơn và sang trọng hơn. Đây
là mấy khóm columbine lớn trong vườn, tựa như một tấm thảm màu xanh pha trắng có ong bướm
rập rờn bay lượn vào mùa ra hoa.
- Tớ phải đi xem chúng mới được! – Colin kêu to. – Tớ phải đi xem chúng mới được!
- Đúng đấy! Cậu nên đi. – Mary nói với vẻ thật nghiêm túc. – Và cậu cũng đừng để lỡ thời gian nữa.
CHƯƠNG 20
"TỚ SẼ SỐNG MÃI! - MÃI MÃI"
Vậy mà bọn trẻ buộc phải chờ hơn một tuần lễ nữa, bởi mấy ngày sau đó gặp phải những cơn gió
lộng tơi bời, lại thêm việc Colin có nguy cơ cảm lạnh, hai chuyện đó, chuyện này nối tiếp chuyện kia,
đã đẩy Colin vào một cơn thịnh nộ. Chúng còn phải vạch kế hoạch sao cho thật công phu và bí mật,
và Dickon hầu như ngày nào cũng đến chơi, dù chỉ trong ít phút, để kể chúng nghe những việc đang
diễn ra ngoài cánh đồng hoang, trên những lối mòn, hàng giậu và hai bên bờ suối.
Những chuyện của nó thường là về ngôi nhà của bọn lửng, rái cá và chuột nước (chuột nước là loài
động vật giống như con chuột, bơi dưới nước, sống trong hang bên bờ sông, bờ hồ), và còn chưa
kể các tổ chim, chuột đồng và hang hốc của chúng. Chỉ riêng những chuyện đó thôi cũng đủ khiến
người ta run lên vì thích thú, nhất là khi được nghe mọi điều riêng tư về muông thú từ miệng một
128