Page 71 - The Secret Garden
P. 71

Nó ngồi xuống, tựa lưng vào một gốc cây.

               - Tôi sẽ gọi con chim ức đỏ đến, cho nó chút thịt xông khói. Bọn chúng rất thích món ăn béo ngậy
               tuyệt vời này.

               Mary không muốn để thằng bé ở lại. Đột nhiên, nó cảm thấy Dickon như một cậu tiên rừng sẽ biến
               mất khi nó trở lại khu vườn. Dickon là cậu bé tốt đến không thể tin được. Nó đã đi được nửa
               đường ra tới chỗ cánh cửa ẩn trong bức tường, nhưng rồi nó liền trở lại.


               - Dù bất kể chuyện gì xảy ra, anh ... anh cũng không bao giờ nói ra chứ? – Nó nói.

               Đôi má ửng màu hoa anh túc của thằng bé lúc này đang phồng lên vì miếng bánh to tướng cùng với
               thịt xông khói, nhưng nó vẫn cố mỉm cười động viên Mary:


               - Nếu cô là một con chim hét tầm gửi và chỉ cho tôi biết tổ ở đâu, cô có nghĩ tôi sẽ kể với ai không?
               Không đời nào. Cô thì cũng sẽ được an toàn không khác gì một con chim hét.

               Và con bé cũng khá chắc chắn là nó sẽ được an toàn như thế.








               CHƯƠNG 12







                CHÁU CÓ THỂ CÓ MỘT





               MẢNH ĐẤT ĐƯỢC KHÔNG?








               Mary chạy nhanh đến nỗi tưởng chừng đứt cả hơi khi về tới phòng riêng. Tóc nó xõa ra trên trán,
               còn hai má lại đỏ hây hây. Bữa trưa của nó đã dọn sẵn trên bàn, Martha đang ngồi ăn gần đó.


               - Cô về hơi muộn,- chị nói - Cô ở đâu thế?
               - Tôi vừa gặp Dickon! Tôi vừa gặp Dickon!


               - Tôi cũng biết nó đến, - Martha nói với vẻ hân hoan - Cô thấy nó thế nào?

                                                                                                           71
   66   67   68   69   70   71   72   73   74   75   76