Page 76 - The Secret Garden
P. 76

- Hẳn là thế,- ông Craven bảo,- Ta nghĩ bà ấy khá là táo tợn lúc ngăn bước ta giữa cánh đồng, nhưng
               bà ấy chỉ nói : "Bà Craven đã từng đối xử tốt với tôi.»- Nhắc đến cái tên của người vợ quá cố dường
               như là điều quá khó khăn với ông,- " Bà nhà là một phụ nữ rất đáng kính.» Bây giờ gặp cháu, ta nghĩ
               bà ấy đã nói ra những điều có lý. Cháu cứ việc chơi ngoài trời bao lâu tùy thích. Đây là một tòa nhà
               đồ sộ, cháu có thể vào chỗ nào cháu thích, cứ vui vẻ đùa nghịch nếu cháu muốn. Cháu còn cần gì
               nữa không? – Và một ý nghĩ tình cờ chợt nảy trong óc ông – Cháu có muốn đồ chơi, sách vở hay
               búp bê không ?

               - Liệu cháu có thể,- Mary rụt rè,- cháu có thể có một ít đất không ạ?

               Trong lúc đang háo hức, con bé không nhận ra mấy từ ấy nghe mới kỳ dị làm sao và chúng không
               phải là những lời mà con bé định nói. Ông Craven giật mình.

               - Đất! – ông nhắc lại. – Ý cháu là gì?

               - Để gieo hạt...để làm cho chúng sinh sôi nảy nở...để nhìn chúng được sống. – Mary ấp úng.

               Ông nhìn chòng chọc vào con bé hồi lâu, rồi đưa tay dụi mắt.

               - Cháu...quan tâm chuyện vườn tược đến thế kia à? – Ông nói chậm rãi.

               - Hồi ở Ấn Độ thì cháu chẳng biết gì,- Mary đáp,- Cháu lúc nào cũng ốm đau và mệt mỏi, và thời tiết
               lại quá nóng bức. Đôi khi cháu cũng vun những luống hoa trong cát rồi cắm mấy bông hoa lên đấy.
               Nhưng ở đây thì lại khác hẳn.

               Ông Craven đứng dậy, chậm chạp bước ngang qua gian phòng.

               - Một miếng đất,- ông như nói với chính mình. Mary nghĩ nó đã vô tình nhắc ông nhớ lại chuyện gì thì
               phải. Khi ông dừng bước để nói với nó, đôi mắt đen của ông trông hết sức dịu dàng, hiền hậu.

               - Cháu muốn bao nhiêu đất thì cứ tùy thích. Cháu làm ta nhớ đến một người rất yêu quý đất đai và
               những gì mọc lên từ đấy. Khi cháu thấy mảnh đất mà cháu muốn,- miệng ông thoáng vẻ gì đó tựa
               như một nụ cười,- thì hãy nhận lấy nó, con gái ạ, và hãu làm cho nó sinh sôi nảy nở.

               - Cháu có thể nhận bất kể chỗ nào không có ai dùng tới?

               - Bất kể chỗ nào,- ông trả lời.- Thôi! Bây giờ thì cháu đi đi, ta thấy mệt rồi.- Ông rung chuông gọi bà
               Medlock – Tạm biệt cháu. Ta sẽ phải xa nhà suốt mùa hè này.

               Bà Medlock bước vào phòng nhanh đến nỗi Mary có cảm tưởng nãy giờ bà vẫn chực sẵn ngoài
               hành lang.


               - Bà Medlock này,- ông Craven bảo bà,- bây giờ gặp con bé tôi mới hiểu những gì bà Sowerby muốn
               nói. Cô bé cần khỏe khoắn hơn trước khi bắt tay vào học tập. Hãy dọn cho con bé những món ăn
               nhẹ nhàng có lợi cho sức khỏe. Cứ mặc nó được chạy thỏa thích trong vườn. Đừng trông nom gò
               bó con bé quá mức. Mary cần tự do, không khí trong lành Sowerby sẽ tới thăm con bé, đôi khi cô bé
               cũng được phép tới chơi nhà họ.




                                                                                                           76
   71   72   73   74   75   76   77   78   79   80   81