Page 108 - NRCM2
P. 108

NHẬN RA CHÍNH MÌNH - QUYỂN II                             ĐỨC THANH


 dùng lời thô ác nói với người khác, người khác cũng dùng lời   Sự khổ đau của con người bắt nguồn từ lòng ham muốn,
 thô ác với người. Thương thay những lời nói nóng giận thô ác,   khi ta ham muốn một điều gì đó mà không được toại nguyện thì
 chỉ làm cho các ngươi đau đớn như dao gậy mà thôi.”  79  cảm thấy thất vọng, chán nản. Lòng ham muốn sẽ không bao
           giờ có điểm dừng, là nguyên nhân của sự khổ. Ta phải phân biệt
 Kinh Thập Thiện, Phật dạy: Lại nữa Long vương, nếu xa lìa   rõ ràng cái nào là ham muốn xuất phát từ nhu cầu thiết yếu, cái
 ác khẩu thì được thành tựu tám món tịnh nghiệp. Những gì là   nào là xa xỉ, do tâm lý thèm khát thúc giục để điều tiết chúng.
 tám?
               + Ở đây, muốn nói đến sự ham muốn hưởng thụ năm món
 1. Lời nói không trái pháp độ.  dục của thế gian như tiền tài, sắc đẹp, danh vọng, ăn uống, ngủ

 2. Lời nói đều lợi ích.  nghỉ vượt quá mức bình thường. Như người có tham vọng một
           cách quá độ về tiền tài vật chất; đam mê sắc đẹp nam nữ; ham
 3. Lời nói hợp lý đạo.
           muốn được nổi tiếng, có địa vị trong xã hội; mê đắm cái ăn; cái
 4. Lời nói đẹp khéo.  ngủ nghỉ thì sẽ tạo sự bất an cho mình và xã hội. Nếu chúng ta
           từ bỏ những ham muốn xa hoa phù phiếm, thực hiện đời sống
 5. Lời nói có thể lãnh thọ thừa hành.
           thiểu dục tri túc, hài lòng với những cái mình có thì hạnh phúc
 6. Lời nói được tin dùng.  chân thật sẽ đến với họ.

 7. Lời nói không thể chê.  Chuyện kể, có một ông vua nhân từ, thương dân như

 8. Lời nói được ưa thích.  thương con, ân đức của nhà vua làm cảm động đến các vị thần
           nơi cõi vô hình. Bữa nọ, nữ thần biển cả gọi bác chài lưới đến,
 Đó là tám món tịnh nghiệp. Nếu ai hướng về đạo Vô   nhờ bác trao lại cho đức vua bốn viên ngọc quý.
 thượng Chánh đẳng Chánh giác, thì sau khi thành Phật, đầy đủ

 tướng Phạm âm của Như Lai.  80  Bác ngư phủ ấy là người thật thà, tốt bụng. Cầm bốn viên
           ngọc quý trong tay, bác ngư phủ bỏ tất cả các công việc, khăn
 h. Không tham dục  gói về kinh xin gặp đấng quân vương. Thấy tấm lòng hiếm có
           của dân lành, đức vua cho phép bác chài được chọn một trong
 79  “Chớ nên… mà thôi” Kinh Pháp Cú, câu 133 trang 146, Hòa thượng Thích
 Thanh Từ giảng giải, Nxb Văn Hóa Văn Nghệ Thành phố Hồ Chí Minh 2013.   bốn viên ngọc. Trước ân sủng bất ngờ ấy, bác không khỏi lúng
 80  “Lại nữa...Như Lai” Kinh Thập thiện, trang 85-86, Hòa thượng Thích Thanh   túng. Sau một lúc bóp trán suy nghĩ, bác phủ phục trước bệ
 Từ giảng, Nxb Tôn giáo 2004.  rồng tâu:


 106                                    107
   103   104   105   106   107   108   109   110   111   112   113