Page 103 - NRCM2
P. 103

NHẬN RA CHÍNH MÌNH - QUYỂN II                                                                                                     ĐỨC THANH


           phố, hoặc lang thang kiếm sống vất vả nơi đầu đường xó chợ với                         d. Không vọng ngữ
           tuổi đời còn quá nhỏ, bởi cha mẹ của nó chẳng chịu nhận lãnh                           Vọng ngữ là nói dối, chuyện có nói không, chuyện không
           trách nhiệm này.
                                                                                             nói có, việc phải nói trái, việc trái nói phải, những điều không
               Đã biết ái dục do tư tưởng sinh, trước hết ta hãy tỉnh giác                   thấy nghe nói có thấy nghe, những điều không thấy nghe nói có
           với những đối tượng khả ái, đừng để sự ham muốn lôi kéo mình                      thấy nghe; trước mặt nói thương yêu, sau lưng thì nói ghét,…
           thực hiện những hành vi dục lạc thiếu chân chính. Song song
           đó, mọi người hãy giữ giới không tà dâm nghiêm ngặt, thì dục                      Tức là những lời nói và hành động trước sau chẳng giống nhau,
           tính ít có cơ hội trỗi dậy trong những điều kiện giao tiếp với                    gạt người khác để làm lợi ích cho mình. Người không vọng ngữ
           người khác phái có biểu hiện gợi cảm.                                             được người, trời tôn trọng. Người nói một đường làm một ngả
                                                                                             sẽ không được người khác tín phục.
               Phật tử giữ giới không tà dâm thì vợ chồng tin yêu nhau,
           gia đình hạnh phúc, êm thấm hơn. Nơi xã hội, không có sự                               Phật dạy: Lại nữa Long vương, nếu xa lìa vọng ngữ thì
           tranh giành tình cảm lứa đôi của nhau, không có sự oán thù do                     được tám pháp trời, người khen ngợi. Những gì là tám?
           ghen tức.
                                                                                                  1. Miệng thường thanh tịnh thơm mùi hoa ưu-bát.
                Phật dạy: Lại nữa Long vương, nếu xa lìa tà hạnh thì được
           bốn pháp người trí ngợi khen. Những gì là bốn?                                         2. Được người đời tin phục.

               1. Các căn điều thuận.                                                             3. Mở lời thành chứng, trời người kính mến.

               2. Xa lìa rộn ràng.                                                                4. Thường dùng lời êm dịu an ủi chúng sanh.
               3. Được đời khen ngợi.                                                             5. Được ý vui thù thắng, ba nghiệp thanh tịnh.

               4. Vợ (hay chồng) không bị xâm phạm.                                               6. Nói không sai lầm, lòng thường hoan hỉ.

               Ấy là bốn. Nếu hay hướng về đạo Vô thượng Chánh đẳng                               7. Mở lời tôn trọng, người trời vâng làm.
           Chánh giác, sau khi thành Phật được tướng trượng phu ẩn mật
           tàng của Phật.  75                                                                     8. Trí tuệ thù thắng không ai chế phục được.

                                                                                                  Đó là tám công đức. Nếu hướng về đạo Vô thượng Chánh
           75  “Lại nữa... của Phật” Kinh Thập thiện, trang 75, Hòa thượng Thích Thanh Từ
           giảng, Nxb Tôn giáo 2004.                                                         đẳng Chánh giác, thì sau khi thành Phật sẽ được chân thật ngữ


                                        102                                                                                103
   98   99   100   101   102   103   104   105   106   107   108