Page 69 - NRCM2
P. 69

NHẬN RA CHÍNH MÌNH - QUYỂN II                                                                                                     ĐỨC THANH


               Do thấm nhuần hạnh nguyện độ sinh, nên lối sống của các
           Ngài thật là tự tại, với một bát cơm ngàn nhà, không vướng bận
           bởi cái ăn, người ta cúng dường cái gì thì ăn cái nấy không có
           khen chê ngon dở. Thân đi hóa độ, mà tâm hoan hỉ cũng như là                                    CHIẾN THẮNG CHÍNH MÌNH
           đi dạo chơi ở nơi phương xa, không bị ràng buộc do việc sinh
           hoạt cá nhân, sự nghỉ ngơi. Trên bước đường du hóa khắp nơi                                        Kinh Pháp Cú, Phật dạy:
           phải đối mặt với chúng sinh mê lầm rất là nhiều. Dù như vậy,                                       “Thắng ngàn quân địch,
           các Ngài vẫn không chùn bước trước nghịch cảnh, tâm luôn                                           Chưa thể gọi là thắng,
           sáng suốt, an nhiên chẳng động. Các Ngài thấy tất cả các pháp                                      Tự thắng được mình,
           đều là Phật pháp, không những thấy loài hữu tình thuyết pháp                                                                    43
           mà ngay cả các loài vô tình cũng diễn nói pháp Phật. Thế nên                                       Mới là chiến thắng oanh liệt.”
           bảo “mây trắng hỏi đường qua”.                                                         Nhiều người xông pha ở chiến trường giữa làn tên mũi
                                                                                             đạn trước hàng ngàn quân giặc, đối mặt với sự sống chết mà
                                                                                             lòng họ vẫn không hề nao núng quyết giành thắng lợi. Nhưng
                                                                                             chưa chắc họ thắng nổi những ham muốn, dục vọng trong lòng
                                                                                             mình. Nếu thắng được những phút yếu đuối của lòng mình

                                                                                             mới là chiến thắng vẻ vang nhất.
                                                                                                  Có một vị tướng quân người Nhật đang say mê ngắm chiếc
                                                                                             tách cổ quý giá đang cầm, bỗng tuột tay làm rơi chiếc tách, ông
                                                                                             hốt hoảng chụp lại được nhưng tay vẫn còn run rẩy. Ông kêu lên:

                                                                                             Ồ! Suýt nữa là vỡ tan mất rồi. Sau một hồi ông phản tỉnh lại và
                                                                                             bảo: Ta đã từng chỉ huy hàng vạn quân xông pha ngoài trận mạc
                                                                                             không kể tính mạng và không hề sợ hãi. Nay ta lại ủy mị đến như
                                                                                             thế chỉ vì một chiếc tách nhỏ này. Cuối cùng ông nhận thức được


                                                                                             43  “Thắng ngàn… oanh liệt” Kinh Pháp Cú, câu 103 trang 124, Hòa thượng
                                                                                             Thích Thanh Từ giảng, Nxb Văn hóa Văn nghệ Thành phố Hồ Chí Minh 2013.


                                         68                                                                                69
   64   65   66   67   68   69   70   71   72   73   74