Page 38 - Anh Hùng John McCain
P. 38

38                                                                                                                                    Phan Quốc Tuấn



            thống Mỹ vào tay Obama. Điều mà Sarah Palin cho rằng ông tổng hụt John McCain anh
            hùng đã đấm bà một cú đau thấu gan không bao giờ nguôi (perpetual gut punch).




















               John McCain và Sarah Palin 2008: “Country First” Ngày ấy chúng mình bên nhau.

            Một người cả  đời sống bên  đống rác, không nhận ra sự hôi thối của mùi chuột chết.
            Người quen sống kiếp hèn hạ không nhận ra sự bỉ ổi đáng khinh của John McCain. Gặp
            cùng trường hợp họ cũng hành xử giống như John McCain, nên thấy  đó là việc bình
            thường. Họ tôn vinh John McCain là anh hùng, bởi đó là mẫu người tiêu biểu cho đời họ.
            Đồng thanh tương ứng, đồng khí tương cầu, là ở chỗ này. Trâu tìm trâu, ngựa tìm ngựa,
            là ở chỗ này.

            Cái thói thù vặt, hèn hạ, tiểu nhân, bỉ  ổi, của John McCain không phải riêng đối với
            Donald Trump. Đối với ai, kể cả với Carol Shepp là bà vợ cũ, hay người bạn chính trị
            Sarah Palin, McCain cũng đối xử như vậy. Đây là cái tính khí anh hùng của chị dũng
            John McCain.

            Thế là hai kẻ cùng hội cùng thuyền luôn hục hặc với nhau từ đó. Đến nỗi ngoài Donald
            Trump ra, ngưởi hùng John McCain còn tuyên bố cấm cửa, không cho cựu nữ đồng chí
            Sarah Palin chường mặt trong tang lễ khi ông bị mang đem chôn. Cấm Donald Trump thì
            cho còn được đi. John McCain chơi bẩn luôn với cựu nữ đồng chí thì quả là nuốt không
            trôi. Giang sơn dễ đổi, bản tính [hèn hạ] khó dời là đây. Người xem John McCain là anh
            hùng hay chị dũng, bắt buộc phải trút mọi điều lên đầu Sarah Palin là dễ hiểu. Và dĩ
            nhiên không có mấy người cựu quân nhân Hoa Kỳ thuộc Vietnam Veterans thèm tham
            dự đám tang người anh hùng Hỏa Lò, của Hà Nội năm xưa.

            Qua điều này, có mấy nhận xét sau:

            (1) John McCain chỉ xem chiếc ghế tổng thống Mỹ làm bước tiến trong nghề nghiệp
            (career promotion). (2) Chuyện quốc gia đất nước chỉ là trò ruồi bu, so với sự nghiệp cá

            nhân của các tay hành nghề chính trị. Kẻ nào ngu tin nghe, bị gạt ráng chịu. (3) Chọn
            Sarah Palin vào liên danh chỉ là mượn sức người làm của mình, bước lên viên gạch để leo
            lên ngồi vào ghế tổng thống Mỹ. (4) Khi thua cuộc McCain đâm ra hận kẻ cùng thuyền.
   33   34   35   36   37   38   39   40   41   42   43