Page 40 - Anh Hùng John McCain
P. 40

40                                                                                                                                    Phan Quốc Tuấn



            vào ngày 27/10 tôi đã là tổng thống của mấy người rồi.” (“I was on the way to winning
            until the combination of Jim Comey’s letter on October 28 and Russian Wikileaks raised
            doubts in the minds of people who were inclined to vote for me but got scared off. If the
            election had been on October 27, I would be your president.”)

            Một năm rưỡi sau, Hillary vẫn còn hậm hực về việc vuột mất chiếc ghế tổng thống Mỹ.
            Ngày 21/5/2018, tại đại học Yale, Hillary nói: “Không. Tôi vẫn chưa yên đâu. Tôi vẫn
            còn hậm hực về cuộc bầu cử 2016.” (“No. I am not over it. I still think about the 2016
            election.”) Bà ta vẫn còn bị con ma quyền lực đập đầu, bóp cổ. Có lẽ đến chết xác chôn
            xuống mồ cũng chưa nguôi mối hận lòng. Những sáo ngữ xử dụng trong chiêu bài quốc
            dân, đất nước chỉ là bịp bợm, dành cho lũ ruồi nhặng, ngu si thấp kém, để bọn chúng vui
            lòng, hả dạ. Còn Hillary Rodham Clinton, có nghĩa là Human Rights Committee, vừa
            sinh ra vốn đã thuộc giai cấp thượng lưu, ưu tú (born to be elite) thuộc giai cấp lãnh đạo
            và cai trị.


            Qua những điều trên nên nhận ra rằng:

            (1) Đối với kẻ hành nghề chính trị, đó là sự nghiệp cá nhân của họ (personal career).
            Không dính dáng gì đến chuyện dân chúng hay quốc gia. Một người đổ mồ hôi chui dưới
            gầm sửa xe, không phải họ lo cho ai cả. Bởi đó là nghề kiếm cơm của họ. Có vậy họ mới
            thăng tiến trong nghề nghiệp. Hai chiếc xe cùng bị hư đem đến. Người nào trả tiền thì họ
            sửa. Chỉ có vậy. Họ không thương ai, hay ghét ai, cả. Kẻ hành nghề chính trị (politics
            career) cũng vậy. Cũng như “sửa xe gia” phải chịu dính dầu nhớt. Các “chính trị gia” bắt
            buộc phải tuyên truyền bố lếu bố láo. Đó là việc họ phải làm để hốt phiếu. Kẻ nào ngu,
            trợn mắt, ôm đầu, há miệng, tin nghe bị gạt ráng chịu. Một ngàn năm sau cũng không
            ngoài mấy khẩu hiệu: công việc, sức khỏe, và thuế khóa. Không tin thử sống thêm một

            ngàn năm nữa sẽ rõ.

            (2) Trong lịch sử Hoa Kỳ, cả hai nhân vật hành nghề chính trị John McCain và Hillary
            Clinton đều là người Mỹ gốc Việt. Và bà con với nhau. Không nên vội hoảng hồn cho là
            nói ngang, nói bướng. John McCain trước khi đổi sang tên Mỹ vốn có tên Việt là Đổ Văn

            Thừa. Trước khi đổi sang tên Mỹ, Hillary Rodham Clinton có tên Việt là Đổ Thị Thừa.
            Chỉ có bấy nhiêu mà nhận không ra. Làm sao dám bảo ông này là gian hùng, bà kia là
            gian tặc. Chưa nói đến Donald Trump cũng gốc Việt vốn có tên là Đỗ Nam Trâm.

            (3) Với những kẻ gian hùng, gian tặc, mang họ Đổ trong khi hành nghề như vậy, thành
            công họ sẽ cướp hết, thất bại họ trút lên  đầu đồng bọn là điều bình thường. Bởi vậy
            Donald Trump mới nói trắng ra rằng: “Chính trị là dơ bẩn.” (“Politics is nasty.”) Câu
            nói này khiến Donald Trump bị các người hành nghề chính trị chuyên nghiệp hận ông
            ngút trời. Họ cảm thấy bị Donald Trump lột trần truồng, đứng trơ trẻn, trước cặp mắt ngỡ
            ngàng của thiên hạ. Không thù ghét Donald Trump sao được. Một thực tế, kẻ mù không
            bao giờ nhìn thấy. Bất kỳ “chính trị gia” nào, mặt mày, tay chân, cũng dính đầy dầu nhớt,
   35   36   37   38   39   40   41   42   43   44   45