Page 42 - Anh Hùng John McCain
P. 42

42                                                                                                                                    Phan Quốc Tuấn



            “Cảm Ơn các nghị sĩ Cộng Hòa: Susan Collins, John McCain, và Lisa Murkowski, đã
            chọn Quốc Gia trên Phe Đảng và bỏ phiếu cùng với các nghị sĩ Dân Chủ để NGĂN
            CHẬN dự luật của phe Cộng Hòa muốn hủy bỏ OBAMACARE.”  Hãy nghe lại những lời
            chống đối luôn đòi hủy bỏ Obamacare của John McCain trong suốt mấy năm qua, cho
            đến khi John McCain chống Donald Trump, và quay ngược trở lại ngăn chận Donald
            Trump thay thế Obamacare. Đúng sai, tốt xấu, khoan nói đến. Chỉ nên nhận ra sự lật
            lọng đáng tởm của những kẻ hành nghề chính trị chuyên nghiệp, trong đó có “chị dũng”
            John McCain. Ngoài ra, nên hiểu rằng phe Dân Chủ vui mừng lớn tiếng cảm ơn John
            McCain không phải vì họ mừng cho dân Mỹ. Họ vui mừng vì Donald Trump bị chính các
            nhân vật Cộng Hòa đánh bại. Trong trò chơi chính trị của các tay hành nghề chuyên
            nghiệp, không có cái gọi là “vì dân và cho dân” ở đây. Ai ngu tin nghe theo họ thì ráng
            chịu. Thành Được và Hùng Cường đóng vai kẻ thù khi ra diễn trên sấn khấu. Khi vãn
            tuồng, hai người cùng kéo nhau đi ăn phở khuya là việc bình thường. Bởi cả hai cùng là
            bạn đồng nghiệp, hành nghề diễn viên, cho cùng một gánh hát. Nói Dân Chủ hay Cộng
            Hòa là nói cho vui miệng, khi các kẻ hành nghề chuyên nghiệp ra trình diễn trên sân
            khấu chính trị để bịp dân chúng trong tuồng hát có tên Huyền Thoại Dân Chủ của soạn
            giả Hà Triều Hoa Phượng. Bởi cả hai nhóm diễn viên đều chịu sự điều khiển của cùng
            một tổ chức. Người mê xem cải lương cứ tiếp tục thưởng thức. Chờ xem phần cuối về

            CFR sẽ càng rõ hơn.

            Đến đây mà vẫn chưa nhận ra thực tế trần truồng, thì chỉ có thể nói: “Ngàn năm sống kiếp
            mù lòa, mê muội.” Xứng đáng để kẻ khác ngồi trên đầu cai trị.

                                                             *
                                                           *    *

            Bài này không nhằm mục đích viết cho cá nhân John McCain. Ông ta đã chết cũng chẳng

            đọc được chữ nào, dù lúc còn sống có biết tiếng Việt. Hơn nữa, không ai điên khùng đi
            viết cho một người đã chết. Như một chiếc xe đã bị gở máy, rả sườn, tháo bánh, mỗi thứ
            vất một nơi. Không thể gọi là “chiếc xe” được nữa. Người có trí tuệ sẽ nhận ra thực tế
            này.

            Bài này không bỏ công đi giành giựt danh hiệu “anh hùng” hay “chị dũng” của nhân vật
            John McCain. Chỉ có mục đích cung cấp cho người đọc thêm một vài dữ kiện không hề
            được truyền thông dòng chính tung hô, giúp người đọc có cái nhìn rộng hơn, để có thêm
            chút kinh nghiệm về việc “nghe tin” và “nhận tức.” Ai tôn John McCain là “anh hùng”
            xin cứ tiếp tục. Ai xưng John McCain là “chị dũng” xin cứ tự nhiên. Điều này chẳng có

            giá trị gì đối với kẻ đã bị đem chôn.

            Nhân vật John McCain bây giờ hồn lìa xa tận nơi đâu, xác bị chôn sâu dưới lòng đất lạnh.
            Nếu còn “nhân vật” John McCain cũng chỉ là “còn” trong ký ức, “còn” trong trí tưởng
            của từng người. Hiện tại, dù vật lý (physical) hay tâm linh (spiritual), không còn “nhân
            vật” John McCain nữa. Người kém trí tuệ, mãi bám chấp vào danh (name) và sắc (form)
   37   38   39   40   41   42   43   44   45   46   47